Nòng nọc tìm mẹ

Gió xuân thổi nhè nhẹ, ông mặt trời chiếu những tia nắng rực rỡ xuống mặt đất. Nướctrongao ngày càng trở nên ấm áp. Những quả trứng Ếch dưới ao bắt đầu động đậy, nở ra những chú Nòng Nọc với cái đầu tròn và chiếc đuôi dài xinh xắn. Đàn Nòng Nọc thi nhau bơi lội trong nước trông thật vui mắt.

Một hôm, Vịt mẹ dẫn đàn con xuống bơi dưới ao. Nòng Nọc nhìn thấy đàn Vịt con tung tăng bơi lội sau lưng mẹ,bỗng nhớ tới mẹ của mình. Chúng hỏi nhau nhưng không ai biết được mẹ đang ở đâu.

- Mẹ chúng mình ở đâu nhỉ?

Nòng Nọc bơi đến bên cạnh cô Vịt và hỏi:

- Cô Vịt ơi! Cô có nhìn thấy mẹ chúng cháu không? Cô hãy nói cho chúng cháu biết, mẹ cháu trông như thế nào ạ?

Cô Vịt trả lời:

- Cô đã gặp rồi. Mẹ các cháu có đôi mắt rất to và cái miệng rất rộng. Các cháu tự đi tìm đi.

- Chúng cháu cảm ơn cô Vịt! 

Đàn Nòng Nọc vui vẻ bơi về phía trước. Một con Cá rất to bơi tới. Nòng Nọc nhìn thấy cô Cá có đôi mắt to và cái miệng rộng thì tưởng đó là mẹ của mình, chúng đuổi theo và gọi:

- Mẹ ơi! Mẹ ơi!

Cô Cá trả lời:

- Cô không phải là mẹ của các cháu đâu. Cô là mẹ của các bạn Cá. Mẹ các cháu có bốn chân cơ, các cháu thử bơi lên trước tìm xem.

- Cảm ơn cô Cá nhé!

Đàn Nòng Nọc lại bơi tiếp. Một bác Rùa bơi tới. Đàn Nòng Nọc nhìn thấy Rùa có bốn chân r ất to liền nghĩ đó chính là mẹ của mình, liền đuổi theo và gọi:

- Mẹ ơi! Mẹ ơi!

Bác Rùa cười nói:

- Ta không phải là mẹ của các cháu. Ta là mẹ của các bạn Rùa. Mẹ các cháu có chiếc bụng màu trắng cơ, các cháu mau đi tìm đi.

- Cảm ơn bác Rùa ạ!

Nòng Nọc tiếp tục bơi. Đúng lúc đó, một chị Ngỗng kêu “Cạc, cạc” bơi tới. Nòng Nọc nhìn thấy Ngỗng có cái bụng màu trắng thì mừng thầm: Đây chắc chắn là mẹ rồi. Chúng đuổi theo Ngỗng và gọi:

- Mẹ ơi! Mẹ ơi!

Chị Ngỗng cười nói:

- Nòng Nọc à, các em nhận nhầm rồi. Chị không phải là mẹ của các em đâu. Chị là mẹ của các bạn Ngỗng. Mẹ các em mặc một chiếc áo màu xanh và biết hát “ộp ộp” cơ. Các em hãy đi chỗ khác tìm đi.

- Chúng em cảm ơn chị Ngỗng!

Đàn Nòng Nọc lại bơi đi. Chúng bơi mãi, bơi mãi, đến tận bờ ao thì nhìn thấy một cô

Ếch xanh đang ngồi trên một cái lá sen tròn và hát “ộp ộp”. Chúng bèn bơi tới gần và hỏi khẽ:

- Cô ơi, có có nhìn thấy mẹ của chúng cháu không? Mẹ chúng cháu có cặp mắt to tròn, cái miệng rộng, có bốn chân,bụng màu trắng và mặc áo màu xanh, mẹ chúng cháu còn biết hát “ộp ộp…” nữa…

Cô Ếch cười nói:

- Ngốc quá, mẹ chính là mẹ của các con đây! 

Đàn Nòng Nọc nghe xong, vẫy đuôi nói:

- Kỳ lạ quá! Kỳ lạ quá! Tại sao trông chúng con lại không giống mẹ?

Ếch mẹ cười nói:

- Tại vì các con vẫn còn nhỏ. Vài ngày nữa, các con sẽ mọc hai chân sau; vài hôm sau, lại mọc thêm hai chân trước, khi bốn chân mọc đủ rồi, các con sẽ thay bộ áo đen để khoác lên người bộ áo xanh giống mẹ. Khi đó, các con có thể theo mẹ lên bờ bắt côn trùng.

Nòng Nọc thích thú, ngóc đầu lên khỏi mặt nước nói:

- A! Chúng ta tìm thấy mẹ rồi! Chúng ta tìm thấy mẹ rồi! Mẹ ơi, mẹ ơi! Mẹ mau xuống đây đi, xuống đây với chúng con!

Éch mẹ bèn nhảy “ùm” một cái xuống ao, cùng các con bơi lội trong làn nước xanh.

Hội võ mùa xuân

Mùa xuân năm 1753. Cây đào cổ thụ bên lễ đài thi võ đang trổ hoa đỏ thắm. Lễ đài được trang hoàng rực rỡ. Cờ xí rợp trời. Trên khán đài, đức vua Lê Hiển Tông, chúa Trịnh Doanh và đông đủ các quan đại thần đã tề tựu.

Đi tìm bạn

Thỏ Xám và Nhím Xù là đôi bạn chơi với nhau rất thân. Những buổi sáng mùa hè, hai bạn rủ nhau là bờ suối hái hoa, đào củ. Những buổi tối mùa thu hai bạn kéo nhau ra bãi cỏ nô đùa dưới ánh trăng.

Nguyên phi Ỷ Lan

Sử chép rằng vua Lý Thánh Tông đã ngoài 40 tuổi nhưng chưa sinh được hoàng tử, lấy làm lo lắng lắm, bèn đi cầu tự ở khắp nơi. Lần ấy, vua về thăm chùa ở Thổ Lỗi (nay thuộc huyện Gia Lâm, ngoại thành Hà Nội).

Điền thanh và Cỏ gừng

Vào một ngày mưa kia, ở giữa hai luống khoai lang mọc lên từng khóm cây lăn tăn, xanh rờn...

Khỉ con và Nhím con

Trong số tất cả bạn bè của mình, người mà Khỉ con coi thường nhất chính là Nhím con. “Nhìn xem cậu ta xấu xí không kìa, khắp người toàn kim là kim, cái đầu thì vừa nhọn vừa nhỏ. Mỗi khi gặp nguy hiểm chỉ biết cuộn mình lại..."

Tai ai thính nhất?

Chim Họa Mi bèn lấy một chiếc lá sen to buộc chặt đôi tai của Thỏ lại. Rồi Họa Mi lấy một lá mía buộc chặt vào đầu Rắn, và lấy một lá cỏ buộc đầu Châu Chấu...

Vua tàu thủy Bạch Thái Bưởi

Bưởi mồ côi cha từ nhỏ, phải theo mẹ quẩy gánh hàng rong. Thấy em khôi ngô, nhà họ Bạch nhận làm con nuôi và cho ăn học.

Quà tặng chú hề

Mẹ đưa Trang đi xem xiếc. Trang rất thích tiết mục “Quả bóng kì lạ” của chú hề. Quả bóng kì lạ thật! Nó mỏng manh thế mà kéo chú hề chạy theo, xiêu vẹo cả người. Có lúc chú phải nhảy người lên ấn quả bóng xuống mà không nổi.

Chiếc dao nóng nảy

Mi-chi-a cầm dao gọt một chiếc gậy, nhưng gọt một chốc, cậu quẳng gậy xuống đất. Chiếc gậy cong queo, sần sùi, trông thật xấu.