Rắn và chuột

Một hôm, Rắn bò đến một cái hang. Nó nghĩ đây chắc là nhà của một con vật bé nhỏ nào đó. 

Lúc này, Rắn đã đói bụng lắm, nó chẳng muốn đi đâu nữa. Nó lẩm bẩm: “Ta sẽ cuộn người lại thành một hình tròn, rồi nằm ở cửa hang, đợi xem con gì ở trong đó bò ra, sẽ thít chặt cổ nó và chén”.

Hồi lâu, một con Chuột thò mũi ra ngoài cửa hang. Thấy Rắn, Chuột lên tiếng:

- Anh làm gì ở đây thế?

- A hay quá! Tao đang đói ngấu nghiến nên mày sẽ là bữa trưa của tao.

Chuột khóc lóc van xin Rắn hãy tha mạng vì nó còn vợ và lũ con sắp chết đói đang chờ ở nhà. Vô ích. Con Rắn đói khát chẳng hề động lòng. Thấy vậy, Chuột đành bảo:

- Thôi thì anh hãy cho tôi về để từ biệt vợ con.

- Được, nhưng hãy nhớ dù có chạy đâu mày cũng không thoát khỏi tay tao đâu nhé!

Chuột trở vào hang. Một lát sau, Chuột đã xuất hiện trên mặt đất cách đó không xa. Thấy Rắn vẫn nằm đợi ở cửa hang, Chuột cười ranh mãnh:

- Anh nằm đợi bữa trưa của anh đấy ư?

- Mày đã ra bằng đường nào thế? Từ nãy đến giờ tao chưa hề nhúc nhích mà cũng không ngủ gật cơ mà.

Chuột cười to hơn:

- Vâng, thưa anh Rắn, anh quên rằng họ hàng nhà Chuột chúng tôi đào hang rất giỏi ư? Vậy thì tại sao tôi lại không thể đào một đường khác để thoát thân nhỉ?

Bẫy cò

Năm ấy tôi mười hai, còn bé Vin lên bảy. Vào dịp hè, chúng tôi được tự do chạy nhảy. Vin tết tóc thành hai dải, thắt nơ xanh, bám theo tôi như chiếc bóng.

Ba chú heo con

Ngày xưa có một bà mẹ heo sinh được ba chú heo con. Ba chú heo hay ăn nên lớn rất nhanh, khi thấy những đứa con của mình cũng đã lớn...

Chị em tôi

Từ đó, tôi không bao giờ dám nói dối ba đi chơi nữa. Thỉnh thoảng, hai chị em lại cười phá lên khi nhắc lại chuyện nó rủ bạn vào rạp chiếu bóng chọc tức tôi, làm cho tôi tỉnh ngộ.

Cô con gái út của ông mặt trời

Ông mặt trời có rất nhiều con nhưng chỉ có một cô con gái duy nhất là Út Trăng xinh đẹp, bé bỏng.

Quạ con yêu mẹ

Ở một khu rừng nọ, có những chú Quạ con rất đáng yêu sống cùng với mẹ. Hàng ngày Quạ mẹ bay đi bay lại rất vất vả. Ông Rùa già nói "Quạ mẹ này, sao ngày nào chị cũng bận rộn thế? Ngồi xuống nghỉ một lát đi, chúng ta nói chuyện nhé"...

Vai diễn cuối cùng

Có một diễn viên già đã về hưu và sống độc thân. Mùa hè năm ấy, ông về một làng vắng vẻ ở vùng núi, sống với gia đình người em của ông là giáo viên trường làng.

Bố của Xi-mông

Chuông báo trưa vừa dứt. Cửa trường mở, và bọn trẻ con chen lấn nhau ùa ra cho nhanh. Nhưng chúng không mau tản mát về nhà ăn trưa như mọi ngày mà còn dừng lại, cách đó vài bước, tụ tập thành nhóm, thì thào to nhỏ.

Thầy và trò

Năm nọ, cậu học trò dốt nhất lớp đến chúc Tết thầy. Ông đồ quá ngạc nhiên vì trò này luôn chậm chạp nhất lớp lại đến chúc Tết thầy sớm nhất.

Ông chủ cửa hàng bánh kẹo

Tại vùng Tơ-lan-păng có một cửa hàng bánh kẹo nổi tiếng của bác Phơ-lip. Không ai biết cửa hàng này có từ bao giờ, chỉ biết bác Phơ-lip đã nối tiếp nghề nghiệp của cha ông từ ba đời nay, và được nhân dân trong vùng quý mến.