Rắn và chuột

Một hôm, Rắn bò đến một cái hang. Nó nghĩ đây chắc là nhà của một con vật bé nhỏ nào đó. 

Lúc này, Rắn đã đói bụng lắm, nó chẳng muốn đi đâu nữa. Nó lẩm bẩm: “Ta sẽ cuộn người lại thành một hình tròn, rồi nằm ở cửa hang, đợi xem con gì ở trong đó bò ra, sẽ thít chặt cổ nó và chén”.

Hồi lâu, một con Chuột thò mũi ra ngoài cửa hang. Thấy Rắn, Chuột lên tiếng:

- Anh làm gì ở đây thế?

- A hay quá! Tao đang đói ngấu nghiến nên mày sẽ là bữa trưa của tao.

Chuột khóc lóc van xin Rắn hãy tha mạng vì nó còn vợ và lũ con sắp chết đói đang chờ ở nhà. Vô ích. Con Rắn đói khát chẳng hề động lòng. Thấy vậy, Chuột đành bảo:

- Thôi thì anh hãy cho tôi về để từ biệt vợ con.

- Được, nhưng hãy nhớ dù có chạy đâu mày cũng không thoát khỏi tay tao đâu nhé!

Chuột trở vào hang. Một lát sau, Chuột đã xuất hiện trên mặt đất cách đó không xa. Thấy Rắn vẫn nằm đợi ở cửa hang, Chuột cười ranh mãnh:

- Anh nằm đợi bữa trưa của anh đấy ư?

- Mày đã ra bằng đường nào thế? Từ nãy đến giờ tao chưa hề nhúc nhích mà cũng không ngủ gật cơ mà.

Chuột cười to hơn:

- Vâng, thưa anh Rắn, anh quên rằng họ hàng nhà Chuột chúng tôi đào hang rất giỏi ư? Vậy thì tại sao tôi lại không thể đào một đường khác để thoát thân nhỉ?

Quy định rõ ràng

Một lần, Thị trưởng của một thành phố nước Pháp đã sa thải người thư kí vì anh ta thảo một lệnh không rõ ràng và vì sai lầm ấy, ngài thị trưởng đã gặp một số phiền phức. Ngài không chịu nghe những lời giải thích hoặc biện hộ.

Viên gạch sợ lửa

Đã lâu lắm rồi, chẳng ai nhớ nơi ấy là đâu nữa, có một cái lò nung gạch đứng giữa cánh đồng lúa, trông như một tòa thành cổ kính.

Ra đi từ bến Nhà Rồng

Mười lăm tuổi, cậu thiếu niên Nguyễn Tất Thành đã sớm biết và rất đau xót trước cảnh thống khổ của nhân dân. Lúc bấy giờ, anh đã có chí đánh đuổi thực dân Pháp, giải phóng đồng bào.

Anh hùng Kim Đồng

Anh hùng Kim Đồng (tên thật là Nông Văn Dền) sinh năm 1928, dân tộc Nùng, tại bản Nà Mạ, xã Trường Hà, huyện Hà Quảng, tỉnh Cao Bằng. Khi hy sinh, Kim Đồng là đội trưởng Đội Nhi đồng Cứu quốc...

Ai can đảm?

Bây giờ thì mình không sợ gì hết! Hùng vừa nói vừa giơ khẩu súng lục bằng nhựa ra khoe.

Điều không tính trước

Tôi chuẩn bị đánh nhau. Thoạt đầu tôi định lấy con dao của mẹ tôi làm vũ khí, nhưng khi sờ đến cái lưỡi thép to bản và mát lạnh của nó, tôi đâm ra sờ sợ làm sao! Con dao này mà vung lên một phát là địch thủ ngã như chơi.

Hai bàn tay

 Năm 1911, năm ấy Bác còn trẻ lắm mới khoảng 21 tuổi. Một hôm anh Ba - tên của Bác hồi ấy, cùng một người bạn đi dạo khắp thành phố Sài Gòn, rồi bỗng đột nhiên anh Ba hỏi người bạn cùng đi: Anh Lê, anh có yêu nước không ?

Chim và Gà

Tiếng hót dứt, đôi gà bay lên cửa sổ, gần chỗ lồng chim. Bằng giọng vừa khâm phục vừa ngượng nghịu của kẻ lần đầu làm quen thân với một nhân vật đầy tài năng...

Đứa con của mẹ Vịt Bầu

Ổ trứng 10 quả của nhà Vịt Bầu vừa mới nở. Ngắm đàn con thơm tho, xinh đẹp, mịn như nhung đang nằm trong lòng Vịt mẹ cảm thấy mình chính là bà mẹ hạnh phúc nhất thế gian.