Cách đây lâu lắm rồi, khi ấy còn chưa có loài người, trái đất còn hoang vu lắm, thấy vậy Ngọc Hoàng bèn lấy một nắm đât và nhỏ vào đó một giọt nước thần để tạo ra một chàng trai. Rồi Ngọc Hoàng dạy cho chàng trai biết săn bắn, biết làm nhà, sau đó đưa chàng xuống trần gian.
Thế nhưng chàng trai chỉ biết có săn bắn mà không hề biết gì về trồng trọt, nên không thể phủ màu xanh lên trái đất. Thấy vậy Ngọc Hoàng bèn sai một Tiên nữ chuyên trông coi việc đồng áng - vốn là con gái của thần Mưa và thần Gió - xuống trần để giúp đỡ chàng trai. Nhưng không ngờ khi xuồng trần, họ lại mải mê yêu nhau nên làm Ngọc Hoàng vô cùng tức giận.
Người bắt cô gái - Tiên nữ kia về trời, nhưng nàng nhất quyết không rời chàng trai. Quá tức giận, Ngọc Hoàng liền vung tay, biến chàng trai thành trăm nghìn hạt nhỏ, mà ngày nay nguời ta gọi là Cát. Còn cô gái cứ ôm lấy chàng trai chỉ còn là những hạt cát nhỏ mà khóc lóc, dù cho Mẹ nàng là thần Mưa hết lòng khuyên giải, mặc cho Cha nàng là thần Gió hết sức tức giận.
Nàng cứ ở đó khóc mãi, khóc mãi… cho đến một ngày thể xác nàng biến thành một thứ cây toàn thân đầy gai nhọn, như để chống cự vì không muốn bị bắt về trời, còn rễ cây thì ăn sâu vào trong lòng cát nóng bỏng như cánh tay cô gái ôm chặt lấy chàng trai không muốn rời.
Và nếu như vô tình bạn chạm vào thân cây thì sẽ thấy một dòng nhựa trắng chảy ra, như dòng nước mắt chất chứa cả ngàn năm của cô gái. Loài cây đó được gọi là Xương Rồng.
Thần Mưa do quá buồn bã mà từ cô con gái, thế nên ở sa mạc nóng bỏng, nơi chỉ có Cát và Xương Rồng mà cả năm chẳng hề có một giọt mưa. Còn thần Gió dù đã ngàn năm trôi qua nhưng vẫn còn tức giận, vẫn còn muốn cướp lại con gái của mình nên thỉnh thoảng lại tạo nên những cơn bão khổng lồ cuốn tung những hạt cát nhỏ bé, thế nhưng vẫn chẳng thể nào chia rẽ được tình yêu của họ. Bởi vì… tình yêu thực sự sẽ chiến thắng tất cả!