Sư tử là ai

Có một ông vua rất hiếu sắc. Chẳng cô gái trẻ đẹp nào thoát khỏi ông ta. Gần cung điện vua có một người Do Thái khôn ngoan cùng cô vợ rất xinh. Biết được tính vua thích gái đẹp nên trước khi ra khỏi nhà người Do Thái nọ thường cài chốt cửa.

Nhưng một hôm ông ta ra khỏi nhà mà quên cài chốt. Nhà vua chỉ chờ có dịp này bèn lẻn đến nhà người Do Thái. Vua yêu cầu vợ người Do Thái phải chiều mình. Biết khó từ chối, cô vợ xinh đẹp nọ bèn xin đức vua cho phép cô đi thay quần áo để xứng với danh giá của đức vua. Vua đồng ý. Cô ta đưa cho vua quyển kinh Coran để vua đọc trong khi ngồi chờ. Còn cô không thay quần áo mà chạy sang nhà hàng xóm và trốn ở đó.

Nhà vua đọc cuốn kinh Coran và chờ mãi, một tiếng, hai tiếng, ba tiếng cũng không thấy vợ người Do Thái quay lại. Vua bèn đứng dậy đi đến bên giường cô ta và đặt một túi tiền vàng vào cuốn kinh Rôze của ông ta ở đó. Sau đó vua cầm cuốn kinh Côran và rời khỏi nhà để tránh mặt người chồng.

Thấy vua đã về, cô gái xinh đẹp bèn trở về nhà rồi đi thẳng xuống bếp chuẩn bị bữa trưa cho hai vợ chồng. Nửa tiếng sau người chồng về, anh ta nhìn thấy túi tiền vàng và quyển kinh Rôze của vua để trên giường vợ. Anh ta nhìn chằm chằm vào những thứ đó rồi quay sang vợ, tức tối nói:

- Vua đã ở đây với cô?

Người vợ im lặng, vì cô nghĩ có nói gì thì chồng cô cũng không tin. Từ hôm đó, người chồng không nhìn vợ và cũng không nói chuyện với cô ta.

Người vợ trở nên ốm yếu và không bác sĩ nào chữa khỏi được. Khi cô cảm thấy mình yếu quá rồi, cô bèn gọi ba người anh trai của mình đang sống ở thành phố khác đến.

Cô kể với mọi người chuyện viếng thăm của nhà vua như thế nào và chuyện cô trốn sang nhà người hàng xóm ra sao. Cô cũng nói với họ rằng chồng cô giận cô tới mức không muốn nói chuyện với cô.

Nghe xong, ba người anh lập tức đòi ông em rể cùng với họ đi đến cung vua. Trước mặt vua và quan cận thần, họ nói:

- Thưa bệ hạ, mấy năm trước đây cha tôi chưa qua đời, người có để lại cho chúng tôi một ngôi nhà, một vườn nho, mấy cánh đồng và một khu vườn. Chúng tôi có ba anh em nên một người nhận ngôi nhà, một người nhận vườn nho, một người nhận cánh đồng, còn khu vườn chúng tôi không biết cho ai. Một thời gian sau người đàn ông này đến - họ chỉ vào người Do Thái. Chúng tôi để cho anh ta sử dụng khu vườn với điều kiện anh ta phải trông nom nó. Nhưng người đàn ông này không thi hành theo đúng giao kèo. Anh ta không cày xới đất, anh ta không nhặt cỏ dại và cũng không gieo trồng. Cuối cùng khu vườn bị bỏ quên. Chúng tôi đòi anh ta phải trả lại khu vườn đó cho chúng tôi.

Nhà vua quay sang hỏi người Do Thái:

- Có đúng thế không?

Người Do Thái thông minh trả lời:

- Thực ra những người này nói đúng phần nào sự thực. Bởi vì tôi cũng có sao nhãng việc chăm sóc khu vườn. Nhưng không hoàn toàn như vậy. Tôi chỉ sao nhãng từ khi tôi phát hiện ra dấu chân con sư tử của nhà vua ở trong vườn. Nó đã đến đó lấy hoa quả. Tôi sợ rằng nó có thể quay lại và lấy đi cuộc sống của tôi.

Nhà vua ngầm hiểu những lời nói bí ẩn đó. Ông ta rất hài lòng với cách xử sự của anh ta. Vì vậy ông quay ra nói với người Do Thái:

- Tôi biết con sư tử của tôi đã một lần vào thành phố. Nhưng anh yên tâm điều đó sẽ không bao giờ xảy ra nữa. Tôi sẽ cho xây cho nó một cái nhà có tường cao và nó không thể đến khu vườn nhà anh để hái hoa quả được. Lần trước nó chẳng hái được gì ở vườn của anh ngoài một lá nho. Tôi sẽ trả lại lá nho đó cho anh.

Nói rồi vua lấy cuốn kinh Coran ở trong túi áo đưa cho người Do Thái.

Người Do Thái cũng hiểu được những lời sâu xa của vua. Anh ta trở về nhà nói lại với vợ mọi chuyện và xin cô tha thứ cho anh. Cô vợ liền khỏi ốm và hai vợ chồng họ sống hạnh phúc bên nhau đến hết đời. 

Chó sói và bảy chú dê con

Ngày xửa ngày xưa, có một con dê cái già sinh được bảy chú dê con. Mẹ nào mà chả thương con, dê mẹ thương yêu đàn con của mình lắm. Một ngày kia, dê mẹ vào rừng kiếm thức ăn...

Cô bé quàng khăn đỏ

Ngày xửa ngày xưa có chuyện kể rằng, có một cô bé thường hay quàng chiếc khăn màu đỏ, vì thế nên mọi người bắt đầu gọi cô bằng cái tên cô bé quàng khăn đỏ...

Nàng công chúa ngủ trong rừng

Ngày xưa, có một ông vua và một bà hoàng hậu ngày nào cũng mong: "Ước gì mình có một đứa con nhỉ?." Nhưng ước hoài mà vua và hoàng hậu vẫn chưa có con...

Người da gấu

Xưa có một anh thanh niên đi lính, rất dũng cảm, luôn luôn xung phong đi dưới mũi tên hòn đạn. Trong thời chiến, mọi việc đều ổn, nhưng đến thời bình, anh bị thải hồi. Tên đại úy chỉ huy bảo anh tùy muốn đi đâu thì đi...

Hoàng tử ếch

Từ thời xa xưa lắm rồi, khi chuyện ước nguyện còn có hiệu nghiệm, một ông vua có mấy cô con gái, cô nào cũng xinh đẹp cả...

Con ngựa mù

Ngày xưa lâu lắm rồi, trên đất nước Nga có một thành phố buôn bán sầm uất ở gần cửa biển. Ở thành phố ấy có một thương nhân rất giàu có. Thuyền ông ta chở hàng đi khắp bốn biển năm châu nên ông ta thu được nhiều bạc vàng...

Người mua giấc mơ

Ngày xửa ngày xưa có hai người lái buôn, một già một trẻ. Họ thường cùng nhau đi buôn chuyến. Một ngày họ đi đến bờ biển thuộc làng Teraddomai. Họ đã thấm mệt sau một chặng đường dài nên họ ngồi nghi một lát...

Chú mèo đi hia

Một bác thợ xay có ba người con trai, gia tài của bác cũng có ba thứ: một cối xay gió, một con lừa và một con mèo. Các con bác xay bột, lừa đi lấy ngũ cốc về xay và chở bột đi, còn mèo thì bắt chuột...

Alibaba và bốn mươi tên cướp

Một ngày nọ, khi đang đốn củi trong rừng, Ali Baba trèo lên một thân cây để chặt một cành cao. Đột nhiên anh ngừng đốn vì nghe có tiếng vó ngựa. Một nhóm người đang cưỡi ngựa đến. Trông họ có vẻ dữ dằn và giống những tên cướp...