Vì sao mũi lợn lại ngắn ?

Ngày xửa, ngày xưa một hôm Hanuim (Ngọc Hoàng Thượng đế) cho triệu Gà, Chó và Lợn lên thiên đình. Khi ba con vật nghe được tin này chúng rất lo lắng. Trên đường lên thiên đình, mỗi con đều suy nghĩ lại về những công việc mình đã làm xem đã có những gì sai trái. Khi cả ba con vật vao triều, Hanunim truyền:

– Trẫm Triệu các ngươi đến đây để truyền cho các ngươi hãy xuống hạ giới và những điều tốt lành cho họ. Các ngươi có hiểu không?

Cả ba con vật đồng thanh trả lời:

– Thưa Ngọc Hoàng có ạ, chúng thần sẽ làm theo yêu cầu của người.

Và chúng ra đi thực hành nhiệm vụ. Xuống tới hạ giới mỗi con vật đều cố gắng tìm ra một vài việc tốt để giúp loài

người theo cách riêng của chúng. Thời gian trôi đi, rồi môt hôm Hanuim lại triệu chúng lên thiên đình.

– Ta đã gửi các ngươi xuống hạ giới để làm những điều tốt giúp loài người. Vậy mà đã làm được những gì để giúp họ?

Gà tâu trước:

– Thưa Ngọc hoàng, thần đã báo giờ giúp họ.

– Ngươi đã báo giờ giúp họ ra sao?

– Vâng, thưa Ngọc hoàng, hàng ngày khi bình minh lên thần đều gáy to để cho người biết rằng đã đến lúc trở dậy và bắt đầu một ngày mới. Nếu như thần không nhắc họ là đến lúc phải dạy thì họ sẽ cứ tiếp tục ngủ và chẳng làm gì. Hơn nữa ngày nào bọn thần cũng cho họ trứng để họ nấu nhiều món ăn ngon.

– Ồ! Rõ ràng là ngươi đã giúp người trần rất nhiều. Vậy từ nay ta ban cho ngươi cái mũ đỏ này, từ nay ngươi sẽ được đội nó bởi vì ngươi đã làm được nhiều việc tốt.

Gà nói một cách khiêm tốn:

– Xin đa tạ Ngọc hoàng.

Hanunim lại hỏi Chó:

– Ngươi đã làm được việc gì tốt cho người trần?

– Thưa Ngọc hoàng, thần canh giữ nhà cho họ?

– Tại sao ngươi lại phải giữ nhà cho họ ?

– Ban ngày con người phải đi làm và sau một ngày lao động buổi đêm họ ngủ rất nhiều. Bởi vậy ban ngày thần phải giữ nhà cho họ, còn buổi đêm thần canh trộm cho ngủ.

– Thế nghĩa là ngươi không bao giờ ngủ hay sao?

– Không phải, thưa Ngọc hoàng. Thần ngủ vào buổi trưa khi con người đã về nhà làm những công việc trong gia đình và ăn cơm.

Ngọc hoàng gật đầu:

– Trẫm hiểu. Ngươi cũng làm được những việc tốt cho loài người. Vậy từ nay ta sẽ thưởng cho ngươi cái chân thứ tư. Có cái chân này ngươi đi lại sẽ dễ dàng hơn là chỉ đi với ba chân.

Chó khiêm tốn tạ ơn:

– Thần xin muôn lần cảm tạ Ngọc hoàng.

– Được! Bây giờ Lợn, ngươi đã làm việc gì để giúp loài người, hãy tâu cho ta hay.

Lợn hắng giọng:

– Khịt! Khịt!

Ngọc hoàng giận giữ:

– Ngươi muốn tâu gì với ta khi ngươi cứ khịt khịt cái mũi như vậy.

– Thần xin lỗi, thưa Ngọc hoàng, Thần đã nghĩ đi lại xem có việc gì tốt để làm loài người nhưng tất cả những việc tốt mà thần có thể nghĩ tới thì Chó và Gà đã làm cả. Thần đã cố gắng rất nhiều nhưng chẳng nghĩ được việc gì. Nên  cuối cùng thần chỉ biết làm những gì mà loài người cho ăn xong thì thần ngủ.

– Mi thật là tồi tệ Trẫm đã truyền cho ngươi phảo xuống hạ giới để giúp đỡ loài người vậy mà ngươi chỉ biết ăn ngủ.

Hanunim giẫn dữ hét lên và giơ thanh gươm báu chặt phăng cái mũi dài của Lợn. Kể từ đó lợn có cái mũi ngắn ngủn và hễ khi nào đói là nó khụt khịt sục sạo khắp nơi. Gà có cái mào đỏ ở trên đầu còn Chó cứ mỗi khi đi tiểu là nó lại nhắc cái chân thứ tư lên khỏi làm vấy bẩn món quà tặng của Hanunim.

Bầy Chim Thiên Nga

Ở nơi xa, xa đây lắm, nơi chim nhạn bay đến vào mùa thu, có một nhà vua có mười một con trai và một con gái tên là Li-dơ. Mười một con trai trẻ tuổi ấy đều đeo thánh giá trên ngực và gươm bên mình...

Con ngựa mù

Ngày xưa lâu lắm rồi, trên đất nước Nga có một thành phố buôn bán sầm uất ở gần cửa biển. Ở thành phố ấy có một thương nhân rất giàu có. Thuyền ông ta chở hàng đi khắp bốn biển năm châu nên ông ta thu được nhiều bạc vàng...

Chu du thiên hạ để học rùng mình

Một người cha có hai người con trai. Người con trai cả thông minh, khôn ngoan luôn tìm cách giải quyết tốt nhất mọi việc...

Con rắn trắng

Thuở ấy có một ông vua nổi tiếng trong cả nước là thông minh, học rộng, biết nhiều. Không cái gì là vua không biết. Người ta có cảm giác dường như gió đưa lại cho vua những tin tức bí mật nhất...

Chó sói và bảy chú dê con

Ngày xửa ngày xưa, có một con dê cái già sinh được bảy chú dê con. Mẹ nào mà chả thương con, dê mẹ thương yêu đàn con của mình lắm. Một ngày kia, dê mẹ vào rừng kiếm thức ăn...

Chiếc bật lửa thần

Một anh lính đang đi trên đường cái. Một, hai! Một, hai! Bọc đồ trên lưng và gươm cạnh sườn, anh vừa tham chiến về, đang trên đường trở lại quê hương. Dọc đường, anh bỗng gặp một mụ phù thuỷ già...

Hoàng tử hạnh phúc

Cao cao phía trên thành phố, trên một cái cột ngay quảng trường sừng sững bức tượng của Hoàng tử Hạnh Phúc. Khắp người Hoàng tử được thếp bằng những lá vàng mười, đôi mắt là hai viên xa phia rực sáng...

Chú thợ may nhỏ thó can đảm

Vào một buổi sáng mùa hè đẹp trời, một chú thợ may bé nhỏ ngồi trên phản bên cửa sổ chăm chú khâu, trong lòng có vẻ khoan khoái lắm...

Chú bé tí hon

Xưa có một bác nông dân nghèo, tối tối bác thường ngồi bên lò sưởi, gẩy than cho lửa cháy, và bác gái ngồi xe chỉ...