Ngày xưa, xưa lắm rồi, có một vị vua cai quản một vùng đất rộng lớn, ở đấy có rất nhiều chuột sinh sống. Những con chuột này có nguồn thực phẩm dồi dào và sống rất kỉ luật. Chúng không bao giờ phá hoại cuộc sống của con người nên chuột và người sống bình yên bên nhau.
Một năm kia, trời làm mất mùa, lũ chuột chỉ sống được bằng số lúa ít ỏi thu được từ vụ thu hoạch. Kho luá dự trữ của chuột đã gần cạn, vì thế vua chuột quyết định nhờ sự giúp đỡ của con người. Nó diện một bộ cánh đẹp đẽ và khởi hành đến cung vua của loài người. Thị vệ bẩm báo có một con chuột đến xin yết kiến, nhà vua lạ lắm liền cho gọi vào.
Vua chuột tiến vào. Nhà vua nói một cách nhã nhặn sau khi nhận được điệu chào hết sức cung kính của vua chuột:
- Xin chào người anh em, tôi có thể giúp gì được đây.
- Kính thưa đức vua - vua chuột đáp - Năm nay mất mùa đói kém, loài chuột chúng tôi sẽ bị đe dọa chết đói vì lương thực dự trữ của chúng tôi đã sắp cạn. Xin ngài hãy cho tôi mượn đủ thóc lúa để qua được mùa đông này. Chúng tôi sẽ hoàn trả cả vốn và lời vào vụ sau.
Nhà vua vuốt cằm hỏi:
- À ra vậy! Thế người anh em cần bao nhiêu thóc lúa?
- Chúng tôi cần một trong những kho đầy lúa của ngài.
- Vậy nhà ngươi sẽ mang nó đi bằng cách nào?
- Chúng tôi sẽ có cách ngài yên tâm!
Thế là nhà vua hạ lệnh cho mở một kho thóc lớn của mình. Đêm đó vua chuột cho triệu tập tất cả thần dân lại, mấy ngàn con chuột tràn vào kho thóc. Mỗi con nhặt thật nhiều thóc mang đi bằng tất cả những cách mà chúng có thể như: gậm vào miệng, mang trên lưng hoặc cuộn trong đuôi của chúng.
Sáng hôm sau, nhà vua đến thăm kho thóc và kinh ngạc khi thấy kho thóc sạch trơn, không còn lấy một hạt. Ông đánh giá rất cao khả năng của chuột. Đến vụ sang năm, vua chuột giữ đúng lời hứa, hoàn trả cả vốn lẫn lãi, nhà vua lúc này đã sẵn sàng thừa nhận rằng loài chuột rất đáng tin cậy và thông minh.
Không bao lâu sau đất nước của nhà vua đứng trước nạn bị xâm lược. Quốc gia láng giềng chỉ cách nước ông một con sông là một quốc gia hùng mạnh. Họ nhanh chóng tập hợp một đội quân thiện chiến, hùng hậu đến sát bờ sông chuẩn bị một cuộc tấn công xâm lược. Loài chuột nghe tin, chúng rất buồn vì sợ phải sống với một kẻ trị vì xa lạ và không đồng cảm. Vì thế một lần nữa, vua loài chuột lại đến hoàng cung để đưa ra lời đề nghị giúp đỡ của loài chuột. Dù rất lo lắng nhưng nhà vua cũng cảm thấy thú vị và hỏi làm cách nào mà loài chuột có thể giúp được khi ngay cả ông cũng không thể có đội quân hùng mạnh để xua tan kẻ thù. Vua chuột bảo:
- Hãy cứ để việc đó cho tôi.
Chiều hôm sau, lúc chạng vạng tối, vua chuột dẫn hàng vạn thần dân đến bên bờ sông, ở đấy chúng tìm thấy hàng trăm ngàn chiếc que được xếp thành hàng mà theo lời đề nghị của vua chuột, vua loài người đã đặt ở đó. Loài chuột sử dụng những cái que này như một cái bè để giúp chúng qua sông đến trang trại của quân thù. Toàn bộ doanh trại đang ngủ say. Theo lệnh vua, lũ chuột phân tán khắp doanh trại và bắt đầu hành động. Chúng ra sức cắn phá, gặm nhấm mọi thứ. Chúng cắn những sợi dây cung, phá những dây đeo súng hoa mai của bọn lính, một số khác gặm mòn ngòi nổ, gặm nhấm quần áo tư trang cùng lương thực... Sau vài tiếng đồng hồ, toàn bộ doanh trại của bọn lính bị cắn phá hoang tàn. Theo lệnh vua lũ chuột tập hợp lại và lên những cái que gỗ để trở về bên kia sông một cách an toàn và lặng lẽ.
Sáng hôm sau, bọn lính tỉnh dậy và phát hiện ra tình trạng thảm cảnh của chúng. Tên lính nào cũng bị cắn rách đến tơi tả quần áo, cung không còn dây, súng không có dây đeo và không có một chút nào thức ăn dự trữ cho bữa sáng. Cả doanh trại rơi vào tình trạng náo loạn, ầm ĩ, ai cũng mất bình tĩnh. Bỗng họ nghe thấy tiếng tù và và những tiếng hò reo ở phía bên kia sông. Nghĩ rằng mình sắp bị tấn công nên tất cả binh lính trong doanh trại vắt chân lên cổ mà chạy. Đất nước sạch bóng quân thù!
Vị vua của đất nước những chú chuột rất vui mừng vì chiến thắng đó. Ông đã không phải mất một hòn tên mũi đạn nào, không phải hy sinh một tính mạng nào mà đất nước vẫn giữ được sự bình yên. Nhà vua lập tức cho hiệu triệu vua chuột đến để cảm ơn vì sự giúp đỡ đó. Và theo thỏa thuận lúc trước, nhà vua giúp vua chuột trừ khử hai mối nguy hiểm của loài chuột là lũ lụt và những con mèo. Vua ra lệnh xây dựng một hệ thống đê điều để bảo vệ cho tổ của chuột không bị ngập nước vào mùa mưa. Ngoài ra loài mèo bị trục xuất ra khỏi vương quốc không một ai được phép nuôi mèo. Kể từ đó loài chuột được sống bình yên dưới sự che trở của con người.