Vượt bậc

Hôm chủ nhật, bố và Nam đến nhà bác chơi. Nam có một chuyện rất thú, Nam sẽ kể cho các chị nghe. Tháng này, Nam vượt từ thứ hai mươi lên thứ tám trong lớp. Nam được cô giáo khen là học khá.

Vừa xuống xe, Nam chạy ngay đến chỗ chị Bích, chị Diệp.

– Chị Bích, chị Diệp ơi! Tháng này xếp thứ, em vượt được những mười hai bậc đấy nhé!

– Thế cơ à! – Bích và Diệp cùng reo lên.

Nhìn hai chị tròn xoe mắt, Nam càng thích chí.

– Thế còn chị Diệp vượt được mấy bậc?

– Được… Diệp bối rối – được một bậc thôi!

– Thế chị Bích?

– Chị thì… Bích càng tỏ ra bối rối hơn – Chị thì chả vượt được bậc nào…

– Thế các chị có được cô giáo khen là khá không?

– Không.

– Thế cô giáo khen thế nào?

– Cô giáo khen là… giỏi!

Ô! Nam ngẩn người ra và chớp mắt lia lịa. Giỏi thì hơn khá đứt đuôi đi rồi. Nhưng sao các chị ấy vượt được ít bậc như thế mà lại được khen là giỏi nhỉ? Lạ quá!

Chợt bố Nam đứng bên cạnh cười rất to:

– Vì chị Diệp tháng trước xếp thứ nhì, tháng này lên thứ nhất, vượt được một bậc. Còn chị Bích thì toàn xếp thứ nhất thôi. Con hiểu chưa?

À, bây giờ thì Nam hiểu. Các chị ấy giỏi thật. Thế mà chả ai nói trước cho Nam biết!

Trời biết, đất biết, ta biết

Năm 1504, vua Lê Hiến Tông băng hà, di chiếu lập người con thứ ba tên là Thuần (tức vua Túc Tông sau này), chứ không lập con thứ hai là Tuấn (tức vua Uy Mục sau này), vì người con này bất tài, vô đạo.

Ai ngoan sẽ được thưởng

Một buổi sáng, Bác Hồ đến thăm trại nhi đồng. Vừa thấy Bác, các em nhỏ ùa ra đón Bác. Em nào cũng muốn đến thật gần Bác để nhìn Bác cho rõ. Có em cứ đi giật lùi phía trước Bác để luôn luôn được nhìn thấy Bác.

Thi nhạc

Hôm nay, một ngày đáng ghi nhớ, sau bao năm dốc toàn tâm lực dạy dỗ, giờ đây ông sẽ thấy kết quả của mình.

Quả táo của ai?

Trời về cuối thu. Từ lâu cây đã rụng lá. Cây táo giữa rừng chỉ còn mỗi một quả...

Nin Hơ-gớc-xơn tí hon và lũ sóc

Hôm ấy, chủ trang trại nọ bắt được một con sóc cái trong rừng mang về. Mọi người trong trang trại từ già đến trẻ đều thích thú ngắm con vật bé nhỏ, có cái đuôi đẹp, đôi mắt tò mò và thông minh, linh lợi.

Những chiếc áo ấm

Gió bấc thổi ào ào qua khu rừng vắng. Những cành cây khẳng khiu chốc chốc run lên bần bật. Mưa phùn lất phất.. Bên gốc đa, một chú Thỏ bước ra, tay cầm một tấm vải dệt bằng rong.

Nhà bác học Ga-li-lê

Khi còn là giáo sư toán ở trường đại học Pi-dơ, một hôm Ga-li-lê thấy người ta dạy cho sinh viên: vật nặng không bao giờ rơi nhanh hơn vật nhẹ.

Chuyện kể về Lương Thế Vinh

Thủa nhỏ, Lương Thế Vinh trọ học ở phía nam kinh thành. Vinh rất thông minh, học hành chóng giỏi. Trong khi chơi đùa với các bạn, Vinh cũng tìm được nhiều trò chơi lí thú.

Con lừa khôn ngoan

Một con lừa đang vui vẻ ăn cỏ trên một ngọn đồi mà không hề hay biết rằng có một con sói đang rình nó. Khi con lừa ăn xong và ngẩng đầu lên, nó ngỡ ngàng nhận ra con sói đang đứng nhìn mình...