Mèo con đi học
Mèo ta buồn bực,
Mai phải đến trường,
Liền kiếm cớ luôn:
Cái đuôi tôi ốm.
Cừu mới be toáng:
“Tôi sẽ chữa lành,
Nhưng muốn cho nhanh:
Cắt đuôi, khỏi hết!”
– “Cắt đuôi? Ấy chết…! Tôi đi học thôi!…”
Mèo ta buồn bực,
Mai phải đến trường,
Liền kiếm cớ luôn:
Cái đuôi tôi ốm.
Cừu mới be toáng:
“Tôi sẽ chữa lành,
Nhưng muốn cho nhanh:
Cắt đuôi, khỏi hết!”
– “Cắt đuôi? Ấy chết…! Tôi đi học thôi!…”
Trăng ơi... từ đâu đến. Hay từ cánh rừng xa. Trăng hồng như quả chín. Lửng lơ lên trước nhà...
Đi đến nơi nào. Lời chào đi trước. Lời chào dẫn bước. Chẳng sợ lạc nhà...
Làm anh khó đấy. Phải đâu chyện đùa...
Đi về con chào mẹ. Ra vườn cháu chào bà. Ông làm việc trên gác. Cháu lên: Chào ông ạ!
Bờ bên kia mở hội. Châu chấu muốn qua chơi. Mà ao sâu quá đỗi. Biết làm sao bây giờ?
Ông bị đau chân. Nó sưng nó tấy. Đi phải chống gậy. Khập khiễng, khập khà. Bước lên thềm nhà. Nhấc chân quá khó...
Em yêu màu đỏ. Như máu con tim. Lá cờ Tổ quốc. Khăn quàng đội viên...
Mùa thu của em. Là vàng hoa cúc. Như nghìn con mắt. Mở nhìn trời êm.
Tổ ong lủng lẳng trên cành, trong đầy mật nhộng, ngon lành lắm thay!
Thằng Bờm có cái quạt mo Phú ông xin đổi ba bò, chín trâu...
Một bếp lửa chờn vờn sương sớm. Một bếp lửa ấp iu nồng đượm. Cháu thương bà biết mấy nắng mưa...
Cái trống trường em. Mùa hè cũng nghỉ. Suốt ba tháng liền. Trống nằm ngẫm nghĩ...
Các vì sao nhấp nhánh Trên ánh sáng bầu trời Những ảnh hình lấp lánh Soi vô hạn, vô hồi…
Gậm một khối căm hờn trong cũi sắt, Ta nằm dài, trông ngày tháng dần qua...
Cháu chào chú Phạm Tuân. Chú bay vào vũ trụ. Có qua bờ sông Ngân. Mượn sao Gàu về nhé. Đồng ta lúa đương cần!
Vện ơi đừng nghịch nữa. Lại đây ngồi với Na. Cả Miu Miu nữa nhé. Mình ngắm đêm trăng ngà...
Côn Sơn suối chảy rì rầm, ta nghe như tiếng đàn cầm bên tai...
Chú bé loắt choắt, cái xắc xinh xinh, cái chân thoăn thoắt, cái đầu nghênh nghênh…