Mèo con đi học
Mèo ta buồn bực,
Mai phải đến trường,
Liền kiếm cớ luôn:
Cái đuôi tôi ốm.
Cừu mới be toáng:
“Tôi sẽ chữa lành,
Nhưng muốn cho nhanh:
Cắt đuôi, khỏi hết!”
– “Cắt đuôi? Ấy chết…! Tôi đi học thôi!…”
Mèo ta buồn bực,
Mai phải đến trường,
Liền kiếm cớ luôn:
Cái đuôi tôi ốm.
Cừu mới be toáng:
“Tôi sẽ chữa lành,
Nhưng muốn cho nhanh:
Cắt đuôi, khỏi hết!”
– “Cắt đuôi? Ấy chết…! Tôi đi học thôi!…”
Đi đến nơi nào. Lời chào đi trước. Lời chào dẫn bước. Chẳng sợ lạc nhà...
Đi về con chào mẹ. Ra vườn cháu chào bà. Ông làm việc trên gác. Cháu lên: Chào ông ạ!
Mấy ngày mẹ về quê. Là mấy ngày bão nổi. Con đường mẹ đi về. Cơn mưa dài chặn lối...
Trong giấc mơ buổi sáng. Em gặp ông mặt trời. Mang túi đầy hoa nắng. Rải hoa vàng khắp nơi...
Một bếp lửa chờn vờn sương sớm. Một bếp lửa ấp iu nồng đượm. Cháu thương bà biết mấy nắng mưa...
Hạt gạo làng ta. Có vị phù sa. Của sông Kinh Thầy...
Bờ bên kia mở hội. Châu chấu muốn qua chơi. Mà ao sâu quá đỗi. Biết làm sao bây giờ?
Lớp vịt ngồi yên lặng. Mé cầu ao sau nhà. Cô Ngan say sưa giảng "O tròn như trứng gà"...
Em yêu màu đỏ. Như máu con tim. Lá cờ Tổ quốc. Khăn quàng đội viên...
Tôi yêu truyện cổ nước tôi. Vừa nhân hậu lại tuyệt vời sâu xa. Thương người rồi mới thương ta. Yêu nhau dù mấy cách xa cũng tìm...
Làm anh khó đấy. Phải đâu chyện đùa...
Hòn đá to, hòn đá nặng, chỉ một người, nhắc không đặng.
Mùa thu của em. Là vàng hoa cúc. Như nghìn con mắt. Mở nhìn trời êm.
Côn Sơn suối chảy rì rầm, ta nghe như tiếng đàn cầm bên tai...
Cái trống trường em. Mùa hè cũng nghỉ. Suốt ba tháng liền. Trống nằm ngẫm nghĩ...
Các vì sao nhấp nhánh Trên ánh sáng bầu trời Những ảnh hình lấp lánh Soi vô hạn, vô hồi…
Cháu chào chú Phạm Tuân. Chú bay vào vũ trụ. Có qua bờ sông Ngân. Mượn sao Gàu về nhé. Đồng ta lúa đương cần!
Cây dừa xanh toả nhiều tàu. Dang tay đón gió, gật đầu gọi trăng. Thân dừa bạc phếch tháng năm. Quả dừa – đàn lợn con nằm trên cao...