Mèo con đi học
Mèo ta buồn bực,
Mai phải đến trường,
Liền kiếm cớ luôn:
Cái đuôi tôi ốm.
Cừu mới be toáng:
“Tôi sẽ chữa lành,
Nhưng muốn cho nhanh:
Cắt đuôi, khỏi hết!”
– “Cắt đuôi? Ấy chết…! Tôi đi học thôi!…”
Mèo ta buồn bực,
Mai phải đến trường,
Liền kiếm cớ luôn:
Cái đuôi tôi ốm.
Cừu mới be toáng:
“Tôi sẽ chữa lành,
Nhưng muốn cho nhanh:
Cắt đuôi, khỏi hết!”
– “Cắt đuôi? Ấy chết…! Tôi đi học thôi!…”
Tôi yêu truyện cổ nước tôi. Vừa nhân hậu lại tuyệt vời sâu xa. Thương người rồi mới thương ta. Yêu nhau dù mấy cách xa cũng tìm...
Đi đến nơi nào. Lời chào đi trước. Lời chào dẫn bước. Chẳng sợ lạc nhà...
Một bếp lửa chờn vờn sương sớm. Một bếp lửa ấp iu nồng đượm. Cháu thương bà biết mấy nắng mưa...
Này chú gà nâu. Cãi nhau chi thế. Này chị vịt bầu. Chớ gào ầm ĩ...
Vện ơi đừng nghịch nữa. Lại đây ngồi với Na. Cả Miu Miu nữa nhé. Mình ngắm đêm trăng ngà...
Gậm một khối căm hờn trong cũi sắt, Ta nằm dài, trông ngày tháng dần qua...
Chú bé loắt choắt, cái xắc xinh xinh, cái chân thoăn thoắt, cái đầu nghênh nghênh…
Mọi hôm mẹ thích vui chơi. Hôm nay mẹ chẳng nói cười được đâu. Lá trầu khô giữa cơi trầu. Truyện Kiều gấp lại trên đầu bấy nay...
Đi về con chào mẹ. Ra vườn cháu chào bà. Ông làm việc trên gác. Cháu lên: Chào ông ạ!
Em cầm tờ lịch cũ. Ngày hôm qua đâu rồi. Ra ngoài sân hỏi bố. Xoa đầu em bố cười...
Mấy ngày mẹ về quê. Là mấy ngày bão nổi. Con đường mẹ đi về. Cơn mưa dài chặn lối...
Tre xanh, Xanh tự bao giờ? Chuyện ngày xưa... đã có bờ tre xanh...
Gọi là Tí xíu, mà chẳng bé đâu...
Hạt gạo làng ta. Có vị phù sa. Của sông Kinh Thầy...
Nhác trông vắt vẻo trên cành. Anh chàng Gà Trống tinh nhanh lõi đời...
Các vì sao nhấp nhánh Trên ánh sáng bầu trời Những ảnh hình lấp lánh Soi vô hạn, vô hồi…
Em yêu màu đỏ. Như máu con tim. Lá cờ Tổ quốc. Khăn quàng đội viên...
Trăng ơi... từ đâu đến. Hay từ cánh rừng xa. Trăng hồng như quả chín. Lửng lơ lên trước nhà...