Mèo con đi học
Mèo ta buồn bực,
Mai phải đến trường,
Liền kiếm cớ luôn:
Cái đuôi tôi ốm.
Cừu mới be toáng:
“Tôi sẽ chữa lành,
Nhưng muốn cho nhanh:
Cắt đuôi, khỏi hết!”
– “Cắt đuôi? Ấy chết…! Tôi đi học thôi!…”
Mèo ta buồn bực,
Mai phải đến trường,
Liền kiếm cớ luôn:
Cái đuôi tôi ốm.
Cừu mới be toáng:
“Tôi sẽ chữa lành,
Nhưng muốn cho nhanh:
Cắt đuôi, khỏi hết!”
– “Cắt đuôi? Ấy chết…! Tôi đi học thôi!…”
Cây dừa xanh toả nhiều tàu. Dang tay đón gió, gật đầu gọi trăng. Thân dừa bạc phếch tháng năm. Quả dừa – đàn lợn con nằm trên cao...
Trong giấc mơ buổi sáng. Em gặp ông mặt trời. Mang túi đầy hoa nắng. Rải hoa vàng khắp nơi...
Cái trống trường em. Mùa hè cũng nghỉ. Suốt ba tháng liền. Trống nằm ngẫm nghĩ...
Trăng ơi... từ đâu đến. Hay từ cánh rừng xa. Trăng hồng như quả chín. Lửng lơ lên trước nhà...
Em cầm tờ lịch cũ. Ngày hôm qua đâu rồi. Ra ngoài sân hỏi bố. Xoa đầu em bố cười...
Tre xanh, Xanh tự bao giờ? Chuyện ngày xưa... đã có bờ tre xanh...
Vện ơi đừng nghịch nữa. Lại đây ngồi với Na. Cả Miu Miu nữa nhé. Mình ngắm đêm trăng ngà...
Đi về con chào mẹ. Ra vườn cháu chào bà. Ông làm việc trên gác. Cháu lên: Chào ông ạ!
Thằng Bờm có cái quạt mo Phú ông xin đổi ba bò, chín trâu...
Hòn đá to, hòn đá nặng, chỉ một người, nhắc không đặng.
Một bếp lửa chờn vờn sương sớm. Một bếp lửa ấp iu nồng đượm. Cháu thương bà biết mấy nắng mưa...
Gọi là Tí xíu, mà chẳng bé đâu...
Làm anh khó đấy. Phải đâu chyện đùa...
Chú bé loắt choắt, cái xắc xinh xinh, cái chân thoăn thoắt, cái đầu nghênh nghênh…
Côn Sơn suối chảy rì rầm, ta nghe như tiếng đàn cầm bên tai...
Mọi hôm mẹ thích vui chơi. Hôm nay mẹ chẳng nói cười được đâu. Lá trầu khô giữa cơi trầu. Truyện Kiều gấp lại trên đầu bấy nay...
Ông bị đau chân. Nó sưng nó tấy. Đi phải chống gậy. Khập khiễng, khập khà. Bước lên thềm nhà. Nhấc chân quá khó...
Mấy ngày mẹ về quê. Là mấy ngày bão nổi. Con đường mẹ đi về. Cơn mưa dài chặn lối...