Bàn tay thơm

Kem ngon quá, vừa ngọt vừa thơm. Gấu con đã ăn hết cả chiếc kem rồi mà vẫn còn liếm láp quanh miệng mình. Trên miệng hết vị ngọt rồi, nhưng ở bàn tay thì vẫn còn. Lúc nãy ăn kem, có rất nhiều sữa chảy xuống tay của Gấu con. Nó không nỡ rửa tay, vừa ngửi thấy mùi thơm tỏa ra từ tay mình, Gấu con đã vội vàng liếm lấy liếm để.

Sau đó, Gấu con và Sói con đi chơi, chúng nghịch đất đá khiến bụi bẩn bám đầy vào tay, tuy tay bị bẩn rồi, không thể liếm được nữa, nhưng mùi thơm của kem thì vẫn còn, thế là Gấu con lại không nỡ rửa tay.

Gấu con nhóm bếp giúp mẹ, nó cầm một cục than bỏ vào lò. A, bàn tay bị dính bụi than đen sì rồi! Gấu con đưa tay lên mũi ngửi, mùi thơm của sữa vẫn còn phảng phất, thế là nó lại không rửa tay nữa.

Gấu con quệt tay lên bức tường trắng, trên tường liền xuất hiện một bàn tay nhỏ đen sì nhem nhuốc. Gấu con chống tay xuống ghế sô-pha, sô-pha cũng bị bẩn luôn; Gấu con ôm búp bê, mặt của búp bê liền xuất hiện một “bông hoa” xấu xí!

Búp bê soi gương, nhìn thấy mặt mình bị bẩn thì buồn bã khóc nức nở. Gấu con biết lỗi, vội vàng nói: “Đừng khóc, đừng khóc! Tôi rửa mặt cho bạn nhé!”

Gấu con vặn vòi nước, thò bàn tay bẩn vào. “Rào rào rào…” trước hết là rửa qua bằng nước, sau đó là rửa bằng xà phòng. “Rào rào rào…” bàn tay nhỏ của Gấu con đã trở nên sạch sẽ rồi kìa. Hít một cái, mùi thơm của xà phòng mới tuyệt làm sao!

Gấu con ôm búp bê lên, dùng một cái khăn bông nhẹ nhàng lau sạch vết bàn tay trên mặt búp bê.

 

Trò chuyện cùng bé

Gấu con đáng yêu quá phải không các bé! Để có thể ngửi mùi thơm của kem sữa, cho dù bàn tay đã bị bẩn thì Gấu con cũng không chịu rửa. Nhưng làm như vậy là sai rồi. Nhìn xem! Bức tường, chiếc ghế sôpha và cả khuôn mặt xinh xắn của búp bê đều bị Gấu con làm bẩn, búp bê còn khóc nhè nữa. Các bé nhớ nhé, phải rửa tay thường xuyên để giữ gìn đôi bàn tay thật sạch.

Đôi bạn tốt

Thím Vịt bận đi chợ xa đem con gởi đến bác Gà mái mẹ. Gà mái mẹ gọi con ra chơi với Vịt con. Gà con xin phép mẹ dẫn Vịt con ra vườn chơi và tìm giun dế ăn. Gà con nhanh nhẹn đi trước, Vịt con lạch bạch theo sau...

Bản Sonate ánh trăng

Beethoven là nhạc sĩ thiên tài người Đức, ông đã sáng tác ra rất nhiều bản nhạc bất hủ. Trong số đó, có một bản sonate dành cho đàn piano vô cùng nổi tiếng tên là Bản sonate Ánh Trăng...

Pho tượng của nhà điêu khắc

Ngày xửa ngày xưa, tại thành phố nhỏ Đuyt-xen-đoóc ở nước Đức có một nhà điêu khắc nổi tiếng, tên gọi Gơ-ru-pen-lô. Tác phẩm của ông đẹp đến nỗi đức vua trị vì thời đó đã đặt nhà điêu khắc một bức chân dung...

Chiếc xe đẩy của Chuột Đồng

Mùa thu đã tới, lúa mạch đã thơm, lúa mì đã vàng, củ cải đã đỏ. Chuột đồng đẩy chiếc xe cút kít mà bố vừa mới làm cho nó đến ruộng. “Hò dô ta, hò dô ta!” một đàn Kiến nhỏ đang khiêng một bông lúa mạch bước đi lặc lè trên ruộng...

Gà và Cáo

Lão Cáo đang đi chợt nghe tiếng Gà rừng con khóc lóc ven rừng! Hay quá! Lại được chén rồi!

Tuyệt chiêu của chuột

Mèo Hoa bắt chuột rất giỏi, ngày nào nó cũng bắt được một vài con chuột. Nhìn thấy cư dân của mình sắp bị mèo bắt ăn thịt hết, Quốc vương Chuột cảm thấy rất lo lắng. Nó gọi những con chuột còn lại trong bầy đến và mở một cuộc họp khẩn cấp...

Chú bò Ba Bớt

Ba Bớt là con bò đẹp. Ở nó hội đủ các tiêu chuẩn: mình thon, chân cao, mắt sáng, lông mượt, sừng khoẻ, dáng đi oai vệ. Giữa cái trán rộng màu hạt dẻ nổi lên ba cái bớt màu trắng, thế nên nó có tên là Ba Bớt.

Mùa xuân và con chim nhỏ

Tết này, cậu bạn Én của tôi tròn 13 tuổi. Sinh nhật Én đúng vào ngày đưa ông Táo lên trời. Tôi muốn tặng Én một món quà nhưng nghĩ hoài mà không biết tặng cái gì.

Bố của Xi-mông

Chuông báo trưa vừa dứt. Cửa trường mở, và bọn trẻ con chen lấn nhau ùa ra cho nhanh. Nhưng chúng không mau tản mát về nhà ăn trưa như mọi ngày mà còn dừng lại, cách đó vài bước, tụ tập thành nhóm, thì thào to nhỏ.