Chim và Gà

Lần đầu được nghe tiếng chim Họa Mi ông chủ mới mua về hót, Gà Trống trầm trồ:

– Ôi! Âm thanh kỳ diệu!

Gà Mái cũng gật đầu tán thưởng:

– Thật tuyệt vời! Tuyệt vời!

Lặng đi lúc lâu, Gà Trống lẩm bẩm:

– Âm thanh kỳ diệu lan không gian…

Gà Mái nghe không rõ, hỏi:

– Cái gì thế, bố nó?

– À, nghe anh bạn chim này hót, lòng tôi rạo rực muốn làm thơ nhưng làm thơ khó thật, nghĩ mãi mới ra một câu: “ Âm thanh kỳ diệu lan không gian…”

In lặng lát nữa, Gà Trống thủ thỉ:

– Nghe anh chàng này hót, tôi thấy tiếng “ò ó o” mình gáy thật cục mịch. Từ mai, tôi không dám gáy nữa.

Gà Mái cũng họa theo:

– Tiếng bố nó gáy còn đỡ. Tiếng tôi “cục tác” mới chán chứ. Từ mai tôi cũng không “cục tác” nữa.

Mấy hôm sau, gặp buổi cả nhà đi vằng, chú Họa Mi lên tiếng hót. Đôi vợ chồng gà lại say sưa lắng nghe.

Tiếng hót dứt, đôi gà bay lên cửa sổ, gần chỗ lồng chim. Bằng giọng vừa khâm phục vừa ngượng nghịu của kẻ lần đầu làm quen thân với một nhân vật đầy tài năng, Gà Trống nói:

– Anh bạn ca sĩ ơi! Nhiều khi anh hót làm ông chủ lim dim mắt lắng tay nghe, làm tiếng khóc cô chủ tí hon im bặt, làm vợ chồng tôi ngây ngất. Không hiểu sao anh có giọng đắm say vậy? Chúng tôi cảm ơn, cảm ơn tiếng hót kỳ diệu của anh!

Nét mi trắng cực dài của chú chim ca sĩ chớp chớp, giọng chú đằm xuống:

– Không ngờ tiếng hót ca ngợi rừng xanh, ca ngợi khoảng trời tự do lại được anh chị say sưa thưởng thức. Và dù anh chị đã khen quá lời, tôi vẫn rất cảm ơn anh chị!

Đôi gà và chim nói chuyện với nhau tới nửa tiếng. Đến khi biết đôi gà đã không gáy, không “cục tác” nữa, chú ca sĩ nổi tiếng kêu lên:

– Anh chị không nên thế! Nếu tiếng tôi hót làm anh chị im tiếng, tôi thật có lỗi. Anh chị nên nhớ: tiếng hùng tráng anh gáy báo hiệu bình minh rực rỡ, thức tỉnh người ngủ miên man; tiếng náo nức chị “cục tác” giới thiệu sự sinh sôi, nói lên sự no ấm. Anh chị cho rằng cuộc sống không thể thiếu tiếng chim; tôi nghĩ cuộc sống không thể thiếu tiếng gà.

Những ngày sau, chú chim Họa Mi vẫn thường xuyên hót làm đắm say lòng người và lòng đôi gà trống, mái; Gà Trống lại tiếp tục gáy báo sáng; Gà Mái lại tiếp tục “cục tác” ran lên mỗi khi đẻ trứng cho đời.

Rất nhiều mặt trăng

Ở vương quốc nọ có một cô bé xinh xinh chừng năm, sáu tuổi. Bé xíu như vậy, nhưng cô lại là công chúa. Một lần, công chúa ốm nặng. Nhà vua rất lo lắng. Ngài hứa tặng cô con gái bé nhỏ bất kì thứ gì cô muốn, miễn là cô khỏi bệnh.

Người tìm đường lên các vì sao

Từ nhỏ, Xi-ôn-cốp-xki đã mơ ước được bay lên bầu trời. Có lần, ông dại dột nhảy qua cửa sổ để bay theo những cánh chim.

Những cậu bé đầu trọc

Gia-sếch được phân vào lớp tôi hồi tháng mười. Hôm đầu đến lớp, nó nhìn quanh lớp một lượt để tìm một chỗ chưa có ai ngồi.

Con heo đất

Tôi đang mong bố mua cho tôi một con rô bốt. Nhưng bố lại mang về một con heo đất.

Cả nhà đều làm việc

Cả nhà ai cũng làm việc. Này nhé, anh Trâu to lớn theo bố đi cày. Chị Đòn Gánh dẻo dai thì giúp mẹ gánh mạ ra đồng. Đến ông MặtTrời cũng làm việc. 

Phép tính chia

Hương có hai chị em. Hương lên tám, là chị. Còn cậu em tên là Dũng, lên sáu. Bố Hương làm ở một viện khoa học. Còn mẹ Hương là giáo viên mẫu giáo...

Điều ước sao băng

Rạp xiếc tối nay đông nghịt người. Xen giữa xiếc thú và đu bay có một màn ảo thuật. Người diễn trò không phải một chàng trai thắt nơ đen, miệng luôn luôn mỉm cười bí hiểm mà là một ông già.

Lá rụng

Sóc Ngân và Sóc Khôi là hai chú Sóc con sinh đôi. Chúng được sinh ra vào mùa xuân, trải qua mùa hè nóng nực, bây giờ chúng đang háo hức mong chờ mùa thu tới. Sóc con nghe mẹ nói rằng, khi nào lá cây rụng xuống tức là mùa thu đã tới...

Bé và chim chích bông

Buổi sáng, Bé dậy sớm, ngồi học bài. Dậy sớm học bài là một thói quen tốt. Nhưng phải cố gắng lắm mới có được thói quen ấy. Rét ghê. Thế mà Bé vùng dậy, chui ra được khỏi cái chăn ấm. Bé ngồi học bài.