Chim và Gà

Lần đầu được nghe tiếng chim Họa Mi ông chủ mới mua về hót, Gà Trống trầm trồ:

– Ôi! Âm thanh kỳ diệu!

Gà Mái cũng gật đầu tán thưởng:

– Thật tuyệt vời! Tuyệt vời!

Lặng đi lúc lâu, Gà Trống lẩm bẩm:

– Âm thanh kỳ diệu lan không gian…

Gà Mái nghe không rõ, hỏi:

– Cái gì thế, bố nó?

– À, nghe anh bạn chim này hót, lòng tôi rạo rực muốn làm thơ nhưng làm thơ khó thật, nghĩ mãi mới ra một câu: “ Âm thanh kỳ diệu lan không gian…”

In lặng lát nữa, Gà Trống thủ thỉ:

– Nghe anh chàng này hót, tôi thấy tiếng “ò ó o” mình gáy thật cục mịch. Từ mai, tôi không dám gáy nữa.

Gà Mái cũng họa theo:

– Tiếng bố nó gáy còn đỡ. Tiếng tôi “cục tác” mới chán chứ. Từ mai tôi cũng không “cục tác” nữa.

Mấy hôm sau, gặp buổi cả nhà đi vằng, chú Họa Mi lên tiếng hót. Đôi vợ chồng gà lại say sưa lắng nghe.

Tiếng hót dứt, đôi gà bay lên cửa sổ, gần chỗ lồng chim. Bằng giọng vừa khâm phục vừa ngượng nghịu của kẻ lần đầu làm quen thân với một nhân vật đầy tài năng, Gà Trống nói:

– Anh bạn ca sĩ ơi! Nhiều khi anh hót làm ông chủ lim dim mắt lắng tay nghe, làm tiếng khóc cô chủ tí hon im bặt, làm vợ chồng tôi ngây ngất. Không hiểu sao anh có giọng đắm say vậy? Chúng tôi cảm ơn, cảm ơn tiếng hót kỳ diệu của anh!

Nét mi trắng cực dài của chú chim ca sĩ chớp chớp, giọng chú đằm xuống:

– Không ngờ tiếng hót ca ngợi rừng xanh, ca ngợi khoảng trời tự do lại được anh chị say sưa thưởng thức. Và dù anh chị đã khen quá lời, tôi vẫn rất cảm ơn anh chị!

Đôi gà và chim nói chuyện với nhau tới nửa tiếng. Đến khi biết đôi gà đã không gáy, không “cục tác” nữa, chú ca sĩ nổi tiếng kêu lên:

– Anh chị không nên thế! Nếu tiếng tôi hót làm anh chị im tiếng, tôi thật có lỗi. Anh chị nên nhớ: tiếng hùng tráng anh gáy báo hiệu bình minh rực rỡ, thức tỉnh người ngủ miên man; tiếng náo nức chị “cục tác” giới thiệu sự sinh sôi, nói lên sự no ấm. Anh chị cho rằng cuộc sống không thể thiếu tiếng chim; tôi nghĩ cuộc sống không thể thiếu tiếng gà.

Những ngày sau, chú chim Họa Mi vẫn thường xuyên hót làm đắm say lòng người và lòng đôi gà trống, mái; Gà Trống lại tiếp tục gáy báo sáng; Gà Mái lại tiếp tục “cục tác” ran lên mỗi khi đẻ trứng cho đời.

Phí Trực xử án

Phí Trực là quan án đời nhà Trần, ông nổi tiếng thông minh và làm việc rất cẩn thận nên ai cũng kính nể. Mỗi lần xử án, Phí Trực thường xem đi xét lại rất kĩ, quyết không chịu xử sai.

Tôi lại có gia đình

Câu chuyện kể về cuộc đời lưu lạc của chú bé Rê-mi. Bị bắt cóc và vứt ra lề đường từ lúc mới sinh, Rê-mi được một gia đình nghèo nuôi, rồi được chủ một gánh xiếc rong là cụ Vi-ta-li dìu dắt nên người.

Vua Lý Thái Tông đi cày

Lý Thái Tông (1000-1054) là một ông vua có nhiều chiến công hiển hách, đồng thời cũng rất quan tâm phát triển sản xuất, mở mang văn hoá, chăm lo đời sống nhân dân.

Hội nghị Diên Hồng

Thượng hoàng Thánh Tông trịnh trọng hỏi các bô lão: Nước Đại Việt ta tuy là một nước nhỏ ở phương nam nhưng luôn bị nước ngoài nhòm ngó…

Trần Nguyên Thái, cô gái đoạt 5 Huy chương Vàng

Trần Nguyên Thái sinh ra xinh xắn như nhiều bé gái khác. Năm 1966, tai hoạ giáng xuống khi cô bé mới 2 tuổi. Mẹ đi làm đêm, chị gái 11 tuổi trông em làm đổ đèn dầu.

Dế Mèn bênh vực kẻ yếu

Một hôm, qua một vùng cỏ xước xanh dài. Tôi chợt nghe tiếng khóc tỉ tê. Đi được vài bước nữa, tôi gặp chị Nhà Trò ngồi gục đầu bên tảng đá cuội.

Cò và vạc

Cò và Vạc là hai anh em, nhưng tính nết rất khác nhau. Cò thì ngoan ngoãn, chăm chỉ học tập, sách vở sạch sẽ luôn luôn được thầy yêu bạn mến. Còn Vạc thì lười biếng, suốt ngày chỉ nằm ngủ. Cò bảo mãi, Vạc chẳng nghe.

Nàng tiên hoa cúc

Ngày xửa ngày xưa, có một chàng trai tên là A Ngưu sinh sống bên bờ sông Vận Hà. Nhà A Ngưu rất nghèo, năm bảy tuổi, cậu bé mồ côi cha, hai mẹ con cậu bé sống lay lắt qua ngày nhờ những đồng tiền dệt vải của mẹ...

Chú vịt bầu

Nhìn thân hình gầy guộc của mẹ, Mai muốn ứa nước mắt. Em biết mẹ nói thoái đi như thế cho mình yên tâm chứ không thuốc men thì làm sao khỏi bệnh được.