Đồ chơi của bạn Thăng

Chú Thuận đi làm về không thấy con trai chạy ra đón. Vào nhà, chú ngạc nhiên thấy con ôm gốì nằm trên giường, đôi mắt đỏ hoe. Chú hỏi:

– Con sao vậy?

– Con tức thằng Tín.

– Có chuyện gì kể cho ba nghe.

– Hồi chiều, thằng Tín mang tới lớp một chiếc xe hơi điện tử có thể điều khiển cho quẹo phải quẹo trái. Con xin nó cho con lái thử nhưng nó không cho.

– Nó không cho thì thôi, có chi mà con tức.

Thăng nhăn mặt:

– Đâu phải thế. Nó không cho, con bảo sẽ về nói ba mua cho con một chiếc giống vậy. Nhưng ba biết nó nói sao không? Nó nhăn mũi cười, bảo: “Đồ chơi này, ba mày sức mấy có tiền mà mua”.

Người cha vuốt tóc con, bảo:

– Thằng Tín nói đúng con à. Ba không có tiền mua cho con chiếc xe giống như nó đâu.

Chú Thuận nghĩ một hồi rồi nói:

– Nhưng tối nay ba sẽ làm cho con một đồ chơi khác.

Một giờ chiều học sinh mới vào lớp, nhưng hơn 12 giờ hôm ấy tụi nhỏ lớp 4A đã tụ tập trước hiên xem Tín biểu diễn lái xe hơi điện tử.

Chiếc xe sơn màu vàng óng ánh trông thật đẹp. Hai cái đèn pha phía trước luôn chớp chớp. Thằng Tín cầm cái hộp nhỏ điều khiên. Nó bật công tắc hình mũi tên qua trái, chiếc xe quẹo trái. Bật công tắc xuống dưới, chiếc xe chạy lui. Nó ấn chiếc nút đỏ, còi xe kêu “tin, tin”, cả bọn vỗ tay reo hò. Có đứa gạ cho nó một cây cà rem để được lái xe một vòng. Nó không chịu. Có đứa gạ cho nó hòn bi nhôm đã chà giấy láng coóng, nó cũng lắc đầu.

Đột nhiên, có tiếng gì như chim kêu làm bọn trẻ đang ồn ào liền im bặt lắng nghe. Một đứa nói:

– Tiếng chim sáo, tụi bay ơi!

Đứa khác quả quyết:

– Đó là tiếng cu cườm. Chú tớ có nuôi một con kêu y hệt vậy.

Một đứa nữa đoán:

– Đó là tiếng hót của hoạ mi.

Thấy các bạn không chú ý chiếc xe điện tử nữa, thằng Tín nhấn nút đỏ cho còi xe kêu liên hồi. Tụi nhỏ nhao nhao:

– Đừng nhấn còi làm chim bay mất.

Thằng Tín tắt công tắc. Chiếc xe nằm im trên thềm xi măng, hai cái đèn hết chớp, cả bọn im lặng nghe tiếng chim kêu. Một đứa nói:

– Hình như con chim ở trong lớp mình, tụi bay ơi!

Cả bọn rón rén bước vào lớp học. Thằng Tín cũng ôm chiếc xe vào theo. Thăng đang ngồi trên thành cửa sổ thổi một ống sáo dài chừng gang tay. Nó bịt mở các lỗ trên ông sáo làm phát ra những tiếng kêu khác nhau. Chiếc sáo đó, ba Thăng đã thức suốt đêm để làm.

Cả bọn trẻ đứng trố mắt nhìn Thăng. Một đứa xuýt xoa:

– Chiếc sáo ngộ quá ta!

Đứa khác quả quyết:

– Đó là ống tiêu. Bác Năm tớ cũng có một ống giống y như vậy.

Một đứa khác nói:

– Đó là ống địch “thần thông”.

Thằng Tín cũng ngó Thăng. Nó cầm chiếc xe hơi đến gạ:

– Cậu cho tớ mượn ống sáo, tớ cho cậu mượn chiếc xe điện tử.

Hãy để tiền vào chỗ cũ!

Pu-ghi có một người láng giềng rất hay sang nhà vay tiền.

Hai lần bàn học tưng hửng

Bàn Học biêt thừa là cái bút ấy của một chú học viên bổ túc bỏ quên tối qua. Cô cậu nào thấy nó đẹp, nhận vơ là của mình thì… Bàn Học sẽ kêu thật to cho bẽ mặt. Sẽ biết tay nhau.

Ếch Sộp du xuân

Ếch Sộp được sinh ra và lớn lên trong một vũng lầy. ở đó lúc nào cũng sẵn ruồi muỗi, sâu bọ cho nó mặc sức nhấm nháp. Sau khi đã no chán, chú ta vác cái bụng phình trương lên bờ ngồi sưởi nắng...

Người tìm đường lên các vì sao

Từ nhỏ, Xi-ôn-cốp-xki đã mơ ước được bay lên bầu trời. Có lần, ông dại dột nhảy qua cửa sổ để bay theo những cánh chim.

Suối nguồn và dòng sông

Có một dòng sông xinh xắn, nước trong vắt. Đây nước soi cả trời mây lồng lộng. Ban đêm, mặt nước lấp lánh trăng sao. Thật huyền ảo và thơ mộng. Dòng Sông ấy là con của bà mẹ Suối Nguồn.

Khỉ con và Nhím con

Trong số tất cả bạn bè của mình, người mà Khỉ con coi thường nhất chính là Nhím con. “Nhìn xem cậu ta xấu xí không kìa, khắp người toàn kim là kim, cái đầu thì vừa nhọn vừa nhỏ. Mỗi khi gặp nguy hiểm chỉ biết cuộn mình lại..."

Khỉ Con biết vâng lời

Một buổi sáng, Khỉ mẹ dặn Khỉ con xuống núi đi hái trái cây. Khỉ con mang giỏ trên lưng, rong chơi trên đường đi và quên mất lời mẹ dặn. Khỉ con thấy chó Thỏ đang đuổi bắt Chuồn Chuồn.

Ngọn đuốc sống Lê Văn Tám

Được quân Anh che chở và giúp sức, ngày 23 tháng 9 năm 1945, giặc Pháp nổ súng ở Sài Gòn, hòng trở lại cướp nước ta. Nhân dân Sài Gòn sôi sục căm thù, xông lên đánh trả quân xâm lược.

Chú gấu Mi-sa

Mi-sa là một chú gấu bông rất dễ thương. Nhưng sáng nay, cô chủ bỗng túm lấy chú, bỏ vào nhà kho. Mi-sa tủi thân, bèn lách qua cái lỗ mèo chui rồi bỏ đi.