Cái gái và bà cụ Mít

Bà cụ Mít già lụ khụ lưng còng gập xuống, tóc bạc trắng như cước, sống một mình trong cái quán nhỏ dưới gốc đa cổ thụ đầu làng. Hằng ngày cụ nâu nước chè để bán nên trong làng gọi là “quán cụ Mít”.

Cái Gái rất thích cõng em ra chơi, nhặt búp đa, nhảy lò cò và hễ thấy quán vắng khách nó lại vào nhổ tóc sâu cho bà cụ Mít để được nghe cụ kể chuyện cổ tích. Gái thích nhất là truyện Tâm Cấm, nó hay ngửa cổ nhìn lên ngọn cây đa và ước ao giá cây đa này biến thành cây thị, sẽ có một quả thị thật to để cụ Mít đem cái bị ra bảo: “Thị ơi ! Thị rơi bị bà…”. Rồi sẽ có một cô Tấm ở trong quả thị chui ra và sống mãi ở đây với cụ Mít.

Mỗi lần mẹ đi chợ, cái Gái lẽo đẽo cõng em theo mẹ ra tận đầu làng, cứ dặn đi dặn lại:

– Ừ nhớ nhé, con không ăn bánh đa đâu, u mua cho con một quả thị rõ thật to cơ, u nhé…

Hôm ấy mẹ mua cho Gái quả thị chín vàng, tròn như cái bát. Nó thích lắm, cầm quả thị chạy thẳng một mạch ra quán cụ Mít. Lúc ấy, cụ đang lúi húi rửa chè xanh ngoài cầu ao, cái Gái liền lẻn vàọ quán. Nó để quả thị lên cái đĩa gỗ trên bàn thờ rồi tong tả chạy về nhà với nỗi mừng vui và tháp thỏm chờ mong…

Ngày nào Gái cũng ra chơi với cụ Mít để dò xem có cô Tấm nào chui ở quả thị ra không?

Cụ Mít cứ hỉnh hỉnh cái mũi lên mà hít hít và bảo:

– Quái lạ ! Có mùi thị ở đâu thơm quá, cái Gái có ngửi thấy không cháu?

Cái Gái tủm tỉm cười, vờ như không biết:

– Vâng, đúng là có mùi thị, thơm thật!

Năm ngày sau, quả thị ấy héo tóp lại, vỏ thâm xì, chảy nước ra cái đĩa gỗ. Gái vừa thất vọng vừa tiếc của, nó đành ném quả thị héo ấy ra bụi tre.

Chuyện đó cụ Mít hoàn toàn không biết gì.

Năm nay cái Gái đã là học trò lớp 5 trường làng, nó không còn tin là trong quả thị có cô Tấm nữa, nhưng nó vẫn ước ao làm được việc gì đó để giúp đỡ cụ Mít như tất cả mọi người ở làng này đối với cụ.

Hằng ngày, cứ buổi sáng, cái Gái lại cắp rổ đi kiếm rau lợn. Hôm nào nó cũng đi qua nhà cụ Mít để bí mật làm một việc gì đó, vì cụ Mít thường đi mua chè vào buổi sáng, cửa khép hờ để đó. Gái lách cửa vào nhà, gặp việc gì làm được, nó làm ngay. Vại nước sắp hết, nó lấy đôi thùng ra giếng gánh đổ đầy tràn cả ra ngoài. Hôm thì nó quét lá tre, lá ổi rụng đầy vườn, vun vào một góc cho cụ lấy cái đun bếp.

Còn hôm nay, vừa lách vào nhà, cái Gái đã nhìn thấy ngay mấy cái bát cáu đen những nhựa chè. Nó hối hả bưng ngay chén bát ra bờ ao, lấy rơm và tro bếp đánh thật sạch cả trong lẫn ngoài, trông như mới vậy! Có sáu cái bát, nó đã đánh xong được năm cái, đến cái thứ sáu thì bị vỡ ra một mảnh. Nó sợ hãi luống cuống, trống ngực đánh thình thịch… Làm sao bây giờ? Chỉ tại mình cọ mạnh quá !… Nó vội giấu cái bát vờ dưới bụi khoai nước cạnh bờ ao rồi đem năm cái kia vào úp trên chõng tre. Gái cứ băn khoăn đi ra đi vào, chợt nhìn thấy bình vôi ở góc nhà, cố lấy vôi gắn mảnh vỡ, loay hoay mãi đến toát mồ hôi mà mảnh vỡ vẫn không chịu dính vào.

Vừa lúc đó, cụ Mít lọc cọc chông gậy, bưng rổ chè về.

– À à… Bà bắt được “quả tang” rồi nhé! Hôm nào bà cũng nằm mơ thấy cô Tấm về làm giúp bà mà! Cháu vừa chui ở quả thị nào ra thế?

– Nhưng… Nhưng cháu không ngoan đâu, cháu lỡ tay đánh vỡ bát của bà rồi… Hu hu… hu…

– Không sao đâu, nín đi cháu! Cái bát ấy đã nứt sẵn rồi, nó vỡ là phải! Cháu không có lỗi gì đâu! Cô Tấm của bà ngoan lắm!

 

Ý nghĩa

Hồi nhỏ, nghe cụ Mít kể chuyện Tấm Cám, bạn Gái muốn cô Tấm hiện ra đê giúp cụ đỡ vất vả. Lên lớp 5, Gái thường bí mật giúp cụ Mít nhiều việc trong nhà, cho đến khi cụ Mít biết chuyện và khen Gái là cộ Tấm của bà. Tình thương và sự quan tâm của Gái đốì với người già neo đơn thật đáng quý. Bạn Gái xứng đáng được coi là cô Tấm của thời nay.

Bài học đầu tiên của Gấu con

Ngày chủ nhật Gấu con xin phép mẹ ra đường chơi cùng các bạn...

Đồng tiền vàng

Một hôm, vừa bước ra khỏi nhà, tôi gặp một cậu bé chừng mười hai, mười ba tuổi, ăn mặc tồi tàn, rách rưới, mặt mũi gầy gò, xanh xao, chìa những bao diêm khẩn khoản nhờ tôi mua giúp.

Trần Nguyên Thái, cô gái đoạt 5 Huy chương Vàng

Trần Nguyên Thái sinh ra xinh xắn như nhiều bé gái khác. Năm 1966, tai hoạ giáng xuống khi cô bé mới 2 tuổi. Mẹ đi làm đêm, chị gái 11 tuổi trông em làm đổ đèn dầu.

Cá Mập và Cá Kiếm

Một hôm, Cá Kiếm mẹ đưa con đến một khe đá, bảo cá con ở yên một chỗ để cá mẹ đi kiếm ăn. Một lát sau, một con Cá Mập đến cửa khe đá, khóc lóc nói với cá con...

Thưa chuyện với mẹ

Từ ngày phải nghỉ học, Cương đâm ra nhớ cái lò rèn cạnh trường. Một hôm, em ngỏ ý với mẹ: Mẹ nói với thầy cho con đi học nghề rèn. 

Bộ ria của mèo mướp

Nhà Nhật Minh có nuôi một chú Mèo mướp. Một hôm, Nhật Minh vừa đi học về, vội vã chạy ra sân chơi đùa với Mèo mướp. Cậu bé nhìn thấy bộ râu của Mèo mướp thật là lộn xộn, sợi thì ngắn quá, sợi thì dài quá, bèn nghĩ...

Lựa lời mà nói

Một ngày kia, một ông lão loan truyền tin đồn rằng người hàng xóm của ông là một tên trộm. Kết quả là  chàng trai trẻ hàng xóm bị cảnh sát bắt...

Chiếc vòng bạc

Do điều kiện công tác, sau hơn 2 năm, Bác Hồ mới có dịp trở lại Cao Bằng nơi Người từng sống và làm việc. Thấy Bác về, bà con già, trẻ, gái, trai khắp bản ùa ra đón Bác.

Chiếc Lá Non

Buổi sáng cuối xuân, ánh nắng tơ hồng óng ánh trải xuống khắp khu vườn. Những cô Ong áo chẽn vàng đang mải miết lấy phấn hoa. Các cô vừa làm vừa hát...