Người rộng lượng và kẻ keo kiệt

Ngày xửa ngày xưa, có hai người hàng xóm, một người thì khẳn khái, rộng lượng, còn một người thì keo kiệt, bủn xỉn. Một lần, họ có việc phải cùng nhau ra ngoài, tới giờ ăn tối, kẻ keo kiệt nói:

– Ôi, thật là xui xẻo! Tôi không mở được túi đựng bánh!

Người hàng xóm rộng lượng đáp:

– Thôi không sao đâu! Anh hãy ăn bánh của tôi này!

Hai người ăn hết bánh rồi nằm xuống ngủ. Buổi sáng, kẻ keo kiệt tỉnh dậy trước, hắn thầm nghĩ: "Hôm qua ăn hết bánh của hàng xóm rồi, hôm nay sẽ đến lượt ăn bánh của mình. Tại sao lại phải mang bánh của mình ra cho hàng xóm ăn cơ chứ… Chi bằng ta cứ thu dọn đồ đạc, rồi một mình mình chuồn đi. Rồi một mình mình sẽ ăn bánh mà thôi!"

Thế là kẻ keo kiệt lẳng lặng bỏ đi. Khi người hàng xóm rộng lượng thức dậy thì phát hiện ra tên hàng xóm keo kiệt đã bỏ đi rồi, anh ta đành phải ôm bụng đói đi một mình.

Buổi tối hôm ấy, khi anh đi qua một khu rừng lớn, thì nhìn thây một căn nhà lá. Anh ta đẩy cử, bước vào, phát hiện ra trên bàn có một chiếc bánh mì. Sau khi cắt một miếng để ăn, anh nằm ngủ dưới gầm ghế. Một lúc sau, một con Gấu chó, một con Cáo và một con Chuột đi vào. Chúng cùng nhau ngồi trên ghế. Chuột nói:

– Các cậu có biết không, sau bếp lò treo một túi tiền! Tớ vừa nằm lên bếp thì nghe thấy tiếng đồng xu leng keng!

Cáo nói:

– Thế đã là cái gì! Các cậu có biết không!? Dưới cây sồi phía sau căn nhà này này, có chôn một cục bạc to bằng đầu dê đấy! Có người đã từng đào xới ở đấy nhưng không tìm thấy gì cả!

Gấu chó thì nói:

– Điều đó thì cũng chẳng có gì to tát đâu! Các cậu có biết không!? Bên đường phía sau căn nhà lá, có chôn một tảng vàng to bằng đầu ngựa đấy! Có người đã từng đào xới ở đó nhưng không thể tìm thấy!

Sau đó, Gấu chó đứng dậy, chia bánh mì thành 3 phần. Các con vật ăn xong, liền đi ngủ. Người rộng lượng nằm dưới ghế đã nghe hết câu chuyện của chúng.

Buổi sáng, đợi các con vật đã rời nhà, anh liền ra sau bếp lò, lấy túi tiền, đào được cục bạc to bằng đầu dê ở dưới gốc cây sồi sau nhà, đi thêm vào bước, đến bên kia đường thì đào được tảng vàng, to bằng đầu một con ngựa. Sau đó anh mang những thứ ấy về nhà. Kẻ keo kiệt vừa nghe tin người hàng xóm rộng lượng phát tài. Lập tức, chạy sang nghe ngóng, người hàng xóm rộng lượng, kể lại toàn bộ sự tình cho anh ta nghe. Kẻ keo kiệt vội vã chạy đến căn nhà lá nhỏ trong rừng. Hắn vừa vào nhà cũng nhìn thấy trên bàn có một chiếc bánh mì rất to, liền ăn hết sạch, sẵn tính keo kiệt nên hắn ăn hết cả chỗ bánh vụn còn sót lại rồi mới nằm dưới gầm ghế.

Một lúc sau, Gấu chó, Cáo và Chuột vào nhà. Chúng ngồi xuống ghế, Gấu chó nói:

– Các cậu có biết không?! Cục bạc to bằng đầu dê ấy đã bị người ta đào đi mất rồi!

Cáo nói:

– Thế đã là cái gì! Các cậu có biết không?! Tảng vàng to bằng đầu ngựa cũng bị mang đi rồi đấy!

Chuột nghe thấy vậy liền leo lên bếp lò, xem xét một hồi rồi kêu chít chít:

– Thế thì có là gì? Cac cậu co biết không? Có người mang túi bạc kia đi rồi! Chắc chắn là có người ở đây nghe lén chúng ta nói chuyện!"

Sau đó, Gấu chó đứng dậy định chia bánh mì để ăn thì không thấy bánh mì đâu. Nó gầm lên:

– Ai đã ăn bánh mì của bọn ta rồi! Mau lên! Chuột cậu đi tìm xem có phải có người đã trốn ở chỗ của chúng ta không?

Chuột xem xét quanh nhà, cuối cùng thì tìm thấy kẻ keo kiệt dưới gầm ghế. Chúng lôi hắn ra, đánh cho một trận rồi đuổi đi. Thật đáng đời kẻ keo kiệt, ích kỉ và khôn lỏi!

 

Ý nghĩa

Những người ích kỉ tham lam sẽ không nhận được kết cục tốt đẹp.

Bá Nha học đàn

Vào thời Xuân Thu, có một người tên là Du Bá Nha theo Thành Liên tiên sinh học đàn. Chỉ một thời gian ngắn, Bá Nha đã thành thục các ngón đàn, nhưng thầy giáo của ông vẫn cho rằng Bá Nha biểu diễn chưa đủ cảm động lòng người...

Thư gửi các học sinh

Ngày hôm nay là ngày khai trường đầu tiên ở nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Tôi đã tưởng tượng thấy thấy trước mắt cái cảnh nhộn nhịp tưng bừng của ngày tựu trường ở khắp các nơi.

Chú chó Bấc

Bấc có một tình yêu cuồng nhiệt đối với ông chủ Giôn của mình. Giôn đã cứu sống nó. Hơn thế nữa, anh còn là một ông chủ lí tưởng. Anh chăm sóc Bấc như thể nó là con anh.

Cô con gái út của ông mặt trời

Ông mặt trời có rất nhiều con nhưng chỉ có một cô con gái duy nhất là Út Trăng xinh đẹp, bé bỏng.

Cứ gọi tôi là Ba như ngày trước

Ở phố Ngõ Nghè (Hải Phòng) có một ông già mù cả hai mắt tên là Thuyết. Hồi còn trẻ, ông làm thủy thủ [1] trên nhiều tàu buôn nước ngoài, về sau ông làm công trong một hiệu ảnh bên Pháp.

Quạ con yêu mẹ

Ở một khu rừng nọ, có những chú Quạ con rất đáng yêu sống cùng với mẹ. Hàng ngày Quạ mẹ bay đi bay lại rất vất vả. Ông Rùa già nói "Quạ mẹ này, sao ngày nào chị cũng bận rộn thế? Ngồi xuống nghỉ một lát đi, chúng ta nói chuyện nhé"...

Dâu tây nhỏ

Một quả dâu tây nhỏ mặc chiếc váy màu đỏ tươi, đội một cái mũ xanh đang chạy nhảy tung tăng trên bãi cỏ. Dế mèn nhìn thấy Dâu tây liền nói “Dâu tây mới xinh đẹp làm sao, tôi hát một bài cho bạn nghe nhé"...

Vẽ trứng

Ngay từ nhỏ, cậu bé Lê-ô-nác-đô đa Vin-xi đã rất thích vẽ. Cha cậu đưa cậu đến nhờ nhà danh họa Vê-rô-ki-ô dạy dỗ.

Quê ai đẹp nhất?

Một con Ếch đã sống từ lâu bên sườn dốc. Nó mơ ước đến một ngày nào đó sẽ đi du lịch một chuyến đến kinh thành. Một con Ếch sống ở kinh thành lại ngày đêm mơ ước được xuống vùng sườn dốc.