Quả táo của ai?

Trời về cuối thu. Từ lâu cây đã rụng lá. Cây táo giữa rừng chỉ còn mỗi một quả.

Vào một buổi sang, chú Thỏ chạy chơi, chợt trông thấy quả táo treo lơ lửng trên cành.

Nhưng làm sai hái được? Táo ở tít trên cành cao, Thỏ nhảy mãi không tới được.

Vừa lúc ấy, một chú Quạ đang đậu trên cây thông gần đấy kêu lên mấy tiếng: “Quạ… quạ… quạ…”.

Thỏ nhìn lên, gọi Quạ:

– Anh Quạ ơi! Hái hộ tôi quả táo!

Quạ rời cành thông, bay sang cây táo và vặt quả. Nhưng mỏ Quạ không giữ nổi quả táo. Quả táo rơi xuống trúng vào Nhím đang ngủ dưới gốc cây và cắm ngay vào lông Nhím.

Nhím ù té chạy.

Thỏ vội kêu lên:

– Anh Nhím! Đứng lại! Đứng lại! Anh mang táo của tôi đi đâu thế?

Nhím dừng lại, cãi:

– Táo của tôi chứ! Quả táo rụng, tôi bắt được kia mà.

Liền lúc đó, Quạ cũng bay đến bảo:

– Cãi nhau làm gì? Quả táo của tôi. Chính tôi hái kia mà!

Cả ba không chịu nhường nhịn, cứ tranh nhau xem quả táo quả táo của ai.

Vừa lúc đó, Gấu đi tới. Giọng bác ồm ồm:

– Có chuyện gì mà làm ầm ĩ lên thế?

Cả ba cùng tranh nhau kể đầu đuôi câu chuyện và nhờ bác Gấu phân xử hộ.

Bác Gấu suy nghĩ một lát, rồi hỏi:

– Ai trông thấy táo?

– Cháu, cháu thấy! – Thỏ nhanh nhảu đáp.

– Ai hái táo?

– Cháu, cháu hái ạ! – Quạ vội kêu lên.

– Được rồi? Thế ai bắt được táo?

– Cháu, chính cháu bắt được! – Nhím nói.

Bác Gấu gật gật đầu, phân xử:

– Cả ba đều đúng. Cả ba đều có công. Vậy thì cháu nào cũng được ăn táo.

– Nhưng chỉ có một quả thôi kia mà, vậy ai ăn, ai đừng? – Nhím, Thỏ, Quạ đều nói.

– Có gì khó đâu! – Bác Gấu nói – Bổ quả táo ra làm nhiều phần bằng nhau, mỗi cháu lấy một phần.

Tất cả đều thốt lên:

– A, ra thế! Vậy mà trước đây bọn cháu không nghĩ ra được!

Nhím nhanh nhẩu đem quả táo bổ ra làm tư.

Nhím đưa một miếng cho Thỏ:

– Này, phần cậu. Cậu trông thấy táo trước tiên.

Miếng thứ hai, Nhím đưa cho Quạ:

– Đây, phần cậu. Công cậu hái táo.

Miếng thứ ba, Nhím giữ cho mình:

– Phần này của Nhím, vì Nhím nhặt được.

Còn miếng thứ tư, Nhím đưa bác Gấu:

– Còn phần này dành để biếu bác Gấu:

– Bác có công gì đâu? – Gấu ngạc nhiên hỏi.

Quạ nhanh nhảu đáp:

– Bác phân xử công bằng và còn làm cho chúng cháu sáng dạ ra nữa.

Thế là cả bốn đều vui vẻ ăn phần táo của mình.

Chàng nô lệ An-rốc-cơ và sư tử

Một chàng nô lệ tên là An-rốc-cơ có một lần thoát khỏi tay chủ, bỏ trốn vào rừng sâu. Khi đang lang thang thì An-rốc-cơ bắt gặp một con sư tử đang nằm rên rỉ dưới gốc cây.

Người đảng viên Đảng Cộng sản Đông Dương gốc Bỉ

Đó là ông Phrăng Đơ Bô-en, tên Việt là Phan Lăng. Quê hương ông ở Vương quốc Bỉ.

Tiếng bom Sa Diện

Thời Pháp thuộc, bọn thực dân và phong kiến áp bức, bóc lột nhân dân ta thậm tệ. Già, trẻ, trai, gái hết thảy đều căm ghét chúng. Nhiều thanh niên ưu tú không cam tâm làm nô lệ đã tìm đường ra nước ngoài học tập và làm cách mạng.

Sâu Xanh chơi trốn tìm

Trên đồng cỏ, có một chú Sâu xanh với đôi mắt to tròn, những cái chân nhỏ nhắn, những sợi lông lưa thưa và cái bụng tròn căng, béo múp míp, trông mới đáng yêu làm sao. Khỉ con và Nhím con rất thích Sâu xanh...

Chú Đất Nung

Tết Trung thu, cu Chắt được món quà. Đó là một chàng kị sĩ rất bảnh, cưỡi ngựa tía, dây cương vàng và một nàng công chúa mặt trắng, ngồi trong mái lầu son. Chắt còn một đồ chơi nữa là chú bé bằng đất em nặn lúc đi chăn trâu.

Cậu bé viết thuê

 Đó là một cậu bé mười hai tuổi, tên là Giu-li-ô, con trai đầu của một nhân viên đường sắt. Người bố lương ít lại đông con nên đời sống rất chật vật. Ông phải kiếm việc làm thêm vào ban đêm.

Hạt đậu thơm

Một người cha có ba cậu con trai. Hằng ngày, người cha lên rừng đốn củi, để lại cho các con một bát đậu đã luộc để ăn.

Tuyệt chiêu của chuột

Mèo Hoa bắt chuột rất giỏi, ngày nào nó cũng bắt được một vài con chuột. Nhìn thấy cư dân của mình sắp bị mèo bắt ăn thịt hết, Quốc vương Chuột cảm thấy rất lo lắng. Nó gọi những con chuột còn lại trong bầy đến và mở một cuộc họp khẩn cấp...

Chiếc dao nóng nảy

Mi-chi-a cầm dao gọt một chiếc gậy, nhưng gọt một chốc, cậu quẳng gậy xuống đất. Chiếc gậy cong queo, sần sùi, trông thật xấu.