Sáo, Sẻ và Chích Bông

Tổ chim

Từ thuở xa xưa, Sáo, Sẻ và Chích Bông cùng sống chung với nhau trong một khu vườn. Ba loài chim này thường cùng nhau đi, cùng đến và cùng làm ăn sinh sống với nhau. Đấy cùng là ba loài chim ở đâu cũng gặp vì chúng luôn luôn quấn quít với người. Nhìn vóc dáng và dõi theo tính nết, Chích Bông hiền lành, nhỏ bé và yếu ớt hơn cả.

Trông kìa anh Sáo: tới đâu, Sáo cũng tung tăng, mải mê bắt mồi. Bụng no rồi, Sáo nhảy nhót lên lưng Trâu, hót vang. Trâu mến chàng Sáo vui tính, thích bắt ve, bắt ruồi hộ Trâu. Sáo là anh bạn chưa thấy bóng đã nghe tiếng. Chẳng mấy ai trông thấy Sáo buồn. Sáo ít lo nghĩ đến mức chỉ khi nào mặt trời lặn, mới nhớ ra là cần phải đi ngủ. Đêm đêm, Sáo đậu lẫn vào trong ngọn cây cao, đánh một giấc ngon lành. Sáng hôm sau, mở mắt ra, Sáo lại hót vang.

Ấy là Sáo.

Còn Sẻ, chị Sẻ nào cũng se sẻ xập xè trong sân, vườn nhà và chao chát trên mái ngói, mái rạ. Sẻ rất chịu khó kiếm ăn, chăm nhặt từng hạt rơi hạt rụng. Có khi Sẻ rúc cả vào ruộng lúa chưa gặt mà kiếm ăn. Tắt nắng, gặp đâu Sẻ ẩn đấy. Khi gốc rạ, lúc chân đống rơm. Tiện hơn thì tọt thu lu ngay đầu ống tre thòi ra ở mái nhà, mái bếp. Thế là giấc “khò” đến chẳng cần phải nghĩ ngợi gì cả.

Còn Chích Bông?

Chích lích tích vừa tìm bắt sâu bọ cho cây cối, vừa để ý khu vực nghỉ ngơi của mình. Nhác thấy túm bông rơi, chích nhặt. Gặp chiếc lông nhỏ, cọng rơm xơ, Chích tha về. Biết mình sức yếu, Chích chăm chỉ, chịu khó lượm lặt dần…

Tới chốn nào, Sáo cũng vượt lên trước, Sẻ cũng vút bay đi. Chỉ có Chích là lích tích, nhỏ nhẹ, quyến luyến bịn rịn với cây cành lâu nhất. Chích cẩn thận chọn nơi kín đáo, thoáng mát, đặt vào đó những sợi tơ, cọng rơm xơ mềm mại….

Tới mùa sinh nở và khi gió rét tràn về…

Sáo vội tìm những tổ chim, tổ cò bỏ trống. Có khi đấy là cái tổ của người bẫy Sáo.

Sẻ liền biến ngay ống tre, tay đòn, kẻ hở, chân đống rơm làm …nhà Sẻ.

Cũng lúc bấy giờ, chỉ có Chích là ung dung, đàng hoàng nhất. Trên cành cây, một chiếc tổ tròn ấm áp, xinh xắn đã là nhà của Chích. Nhìn chiếc tổ nhỏ này, ai cũng thấy mến yêu…

Vì thế cho nên Sáo và Sẻ là hai loài chim hay gặp tai nạn và bị bắt nhiều nhất.

Một người chính trực

Tô Hiến Thành làm quan triều Lý, nổi tiếng là người chính trực. Năm 1175, vua Lý Anh Tông mất, di chiếu cho Tô Hiến Thành phò thái tử Long Cán, con bà thái hậu họ Đỗ, lên ngôi.

Chú vẹt tinh khôn

Một người lái buôn Ba Tư (Iran ngày nay) trong một chuyến vượt sang Trung Phi mang về một chú vẹt rất đẹp. Chú vẹt có cái mào đỏ và bộ lông xanh biếc óng ánh. Người lái buôn yêu vẹt lắm...

Gà và Cáo

Lão Cáo đang đi chợt nghe tiếng Gà rừng con khóc lóc ven rừng! Hay quá! Lại được chén rồi!

Người cha của hơn 8000 đứa trẻ

Nằm chơi vơi giữa Ấn Độ Dương, Ma-đa-ga-xca là vùng đất khắc nghiệt nhất châu Phi, quanh năm hứng chịu những trận bão từ ngoài khơi đổ bộ vào.

Chuyện của mây

Trên trời có một đám mây xinh đẹp, suốt ngày nhởn nhơ bay lượn. Nhưng bay mãi một mình, mây cũng cảm thấy buồn. Mây chợt nhớ tới chị gió, vội bay đi tìm chị.

Cái trống của Sóc

Sóc có một cái trống rất to, rất đẹp. Nhưng không vì thế mà Sóc giữ trống chơi một mình. Vào những đêm sáng trăng, Sóc mang trống ra đánh. Mọi vật trong rừng chạy đến, cùng nhảy múa, ca hát theo tiếng trống nhịp nhàng...

Ông Trạng thả diều

Vào đời vua Trần Thái Tông, có một gia đình nghèo sinh được cậu con trai đặt tên là Nguyễn Hiền. Chú bé rất ham thả diều. Lúc còn bé, chú đã biết làm lấy diều để chơi.

Củ cải trắng

Mùa đông đã đến rồi, trời lạnh buốt. Thỏ con không còn gì để ăn nữa, nó đành mặc áo ấm và đi ra khỏi nhà để tìm cái ăn.

Anh hùng Lý Tự Trọng

Anh Lý Tự Trọng sinh ra trong một gia đình nông dân nghèo ở Hà Tĩnh. Anh giác ngộ cách mạng rất sớm và được tổ chức đưa ra nước ngoài học tập. Vốn thông minh, anh học rất giỏi, nói thạo tiếng Trung Quốc và tiếng Anh.