Con chim nhỏ

Seryozha (Xi-ri-ô-gia) mừng ngày sinh của mình. Em nhận được bao nhiêu là đồ chơi: chó sói, ngựa, tranh ảnh,… Nhưng thích nhất là chiếc lưới bẫy chim của người anh họ gửi cho. Chiếc lưới ấy như thế này: ngoài cửa lưới có miếng gỗ nhỏ, rắc thức ăn lên đó rồi để ngoài sân. Hễ chim đậu vào môt thóc là miếng gỗ bật lên, lưới khép chặt lại. Seryozha mừng quá, chạy lại khoe với mẹ. Mẹ nói:

– Thứ đồ chơi ấy không tốt. Con bắt chim để làm gì? Con hành hạ chúng để làm gì?

Seryozha trả lời mẹ:

– Con sẽ nhốt chim vào lồng. Con sẽ nuôi cho chim hót.

Seryozha lấy thóc rắc lên miếng gỗ nhỏ rồi đem lưới đặt ngoài vườn. Seryozha đứng chờ, chờ mãi, chờ cho chim bay tới. Nhưng chim sợ không bay vào lưới. Seryozha để lưới đấy đi ăn trưa. Sau bữa ăn, em chạy ra nìn thì thấy lưới đã sập, một chon chim nhỏ đang giẫy giụa trong lưới. Seryozha mừng rỡ, bắt chim mang vào nhà.

– Mẹ ơi, mẹ xem này, con bắt được chim rồi, chắc là chim họa mi mẹ ạ. Úi dà, tim nó đập thình thình.

Mẹ bảo:

– Đấy là chim bạch yến. Đừng làm tội nó con ạ. Tốt hơn là con thả nó ra.

Seryozha thưa lại mẹ:

– Mẹ yên trí, con sẽ cho nó ăn, cho nó uống, con sẽ chăm sóc nó.

Seryozha nhốt chim vào lồng và trong hai ngày rắc thóc cho chim, thay nước, rửa lồng,… Đến ngày thứ ba thì cậu bé quên mất chim và không thay nước.

Mẹ bảo:

– Đấy, con quên chim rồi. Cứ thả nó ra là hơn.

Seryozha lại nói:

– Không, con sẽ không quên nữa. Con đi thay nước và rửa lồng ngay bây giờ.

Seryozha cho tay vào lồng để lau chùi. Chim bạch yến sợ hãi, cuống cuồng đập nhảy khắp lồng. Seryozha dọn sạch lồng xong, bỏ đi lấy nước. Mẹ trông thấy cậu bé quên đóng cửa lồng, vội gọi nhắc:

– Con không đóng lồng, chim bay mất và coi chừng nó chết đấy.

Mẹ chưa nói dứt lời thì chim bạch yến đã trông thấy cửa lồng. Nó xòe đôi cánh vội vã bay ra định phóng qua cửa sổ, nhưng chim không nhìn thấy cửa kính nên đập đầu vào kính ngã lăn xuống mép cửa.

Seryozha vội chạy đến vồ lấy chim đem nhốt vào lồng. Bạch yến còn sống nhưng nằm xệp xuống, rã cánh và thở mệt nhọc. Seryozha nhìn chim rồi phát khóc:

– Mẹ ơi, con làm thế nào bây giờ, hở mẹ?

Mẹ lắc đầu đáp:

– Bây giờ thì chẳng làm thế nào được nữa!

Suốt ngày, Seryozha không rời chiếc lồng chim. Em ngồi nhìn con chim nhỏ. Con chim vẫn nằm xệp, thở dồn dập nặng nề. Khi Seryozha đi ngủ chim vẫn còn sống. Cậu bé mãi không ngủ được. Mỗi lần nhắm mắt, Seryozha lại hình dung con chim bạch yến nằm ngửa, chân duỗi thẳng cứng đờ.

Từ đấy, Seryozha không bao giờ bắt chim nữa.

Con lừa khôn ngoan

Một con lừa đang vui vẻ ăn cỏ trên một ngọn đồi mà không hề hay biết rằng có một con sói đang rình nó. Khi con lừa ăn xong và ngẩng đầu lên, nó ngỡ ngàng nhận ra con sói đang đứng nhìn mình...

Alexander Graham Bell – người phát minh ra điện thoại

Ngày 7- 8 – 1922, tất cả các máy điện thoại trên toàn nước Mĩ câm lặng, cả nước cử hành quốc tang tiễn biệt Alexander Graham Bell – người phát minh điện thoại vừa qua đời 5 ngày trước đó.

Thư gửi các học sinh

Ngày hôm nay là ngày khai trường đầu tiên ở nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Tôi đã tưởng tượng thấy thấy trước mắt cái cảnh nhộn nhịp tưng bừng của ngày tựu trường ở khắp các nơi.

Ông chủ cửa hàng bánh kẹo

Tại vùng Tơ-lan-păng có một cửa hàng bánh kẹo nổi tiếng của bác Phơ-lip. Không ai biết cửa hàng này có từ bao giờ, chỉ biết bác Phơ-lip đã nối tiếp nghề nghiệp của cha ông từ ba đời nay, và được nhân dân trong vùng quý mến.

Hoàng Thái Hậu Từ Dũ

Bà Từ Dũ tên thật là Phạm Thị Hằng, sinh ngày 19-5-1810, quê ở Gia Định. Năm 14 tuổi, bà được tuyển vào cung và được vua Thiệu Trị rất sủng ái.

Một người chính trực

Tô Hiến Thành làm quan triều Lý, nổi tiếng là người chính trực. Năm 1175, vua Lý Anh Tông mất, di chiếu cho Tô Hiến Thành phò thái tử Long Cán, con bà thái hậu họ Đỗ, lên ngôi.

Chiếc đó cá

Trời đã xế chiều, Tiến tha thẩn ra bờ mương chơi. Thấy trong người nóng bức, nó nhảy tùm xuống mương tắm. Đang vùng vẫy, chợt nó thấy lấp ló có chiếc đó của ai be vào mép bờ...

Ai mạnh nhất trên đời?

Chú gà rừng đến bờ sông để tìm nước uống cho đỡ khát. Chú ta tìm được một chỗ nước chưa đóng băng tròn như cái đĩa. Chú uống cho đến lúc đôi cánh cũng bị băng đóng cứng đờ.

Con lừa hát

Ngày xửa ngày xưa, có một người giặt đồ thuê nuôi một con lừa để giúp anh ta vận chuyển quần áo từ nhà ra bờ sông và ngược lại. Thế nhưng, con lừa này không thích những món ăn mà ông chủ cho nó...