Bác Thầu Chín và em bé Việt kiều

Hồi đất nước ta còn sống dưới ách nô lệ của thực dân Pháp, có thời kỳ Bác Hồ phải hoạt động cách mạng bí mật ở bên Thái Lan. Bác tổ chức phong trào yêu nước trong đông đảo đồng bào ta do giặc Pháp sang làm ăn bên đó đã lâu đời. Bác lấy tên là Thầu Chín và đi đến đâu cũng được bà con yêu mến, tin tưởng.

Việt kiều ta ở đây thường là những người lao động làm nhiều nghề như: thợ mộc, thợ nề, làm ruộng, buôn bán nhỏ, v.v… Bà con có mở một trường để dạy tiếng Thái và tiếng Việt cho con em. Hàng ngày, công việc xong xuôi, họ họp nhau trong sân trường để nghe đọc báo, đọc sách. Đọc xong, bác Thầu Chín hỏi mọi người đã hiểu chưa, rồi thong thả giảng giải những điều bà con chưa rõ. Trước khi ra về, mọi người hát những bài ca yêu nước.

Thỉnh thoảng bác Thầu Chín lại đi vắng. Vì phải giữ bí mật, Bác luôn cải trang, vai đeo bị như những người buôn hàng rong để lui tới những nơi có đông Việt kiều sinh sống. Tuy nhiên, Bác vẫn không thoát khỏi con mắt rình mò của bọn mật thám.

Một hôm, trên đường đi công tác, nghe tin có bọn mật thám giăng lưới đón bắt các ngả, Bác phải ghé tạm vào nhà một Việt kiều. Người lớn đi vắng hết, trong nhà chỉ có một em bé lên chín tuổi. Bác vừa vào nhà được một lát thì bọn mật thám đã kéo đến vây xóm ấy để lục soát từng nhà. Em bé lẳng lặng lấy ngay một cái nón cũ và một cuộn thừng trâu đưa cho bác và nói to lên, giọng trách móc:

– Đã trưa rồi mà chú không đi tìm trâu, mẹ cháu mắng chết!

Bác liền đội nón, cầm cuộn thừng, khóc thêm chiếc áo tơi, thản nhiên bước ra khỏi nhà, ngày trước mắt bọn mật thám. Thế là Bác đi thoát.

Mấy bữa sau, có người biết chuyện liền hỏi em bé:

– Em có biết người ấy không?

Em trả lời:

– Không, em không biết, nhưng người ấy giống một chú thỉnh thoảng đến nhà em và dạy em hát.

– Tại sao em lại bảo chú ấy đi tìm trâu?

– Em không biết tại sao. Nhưng em sợ nếu chú ấy ở trong bếp sẽ bị mật thám bắt mất!

Câu chuyện nhỏ này chứng tỏ Bác Hồ luôn luôn lo lắng cho nhân dân nên được nhân dân kính yêu và hết lòng bảo vệ, kể cả một em bé chín, mười tuổi sống xa quê hương đất nước.

Lê-nin trong hiệu cắt tóc

Hiệu cắt tóc trong điện Krem-li lúc ấy rất đông khách. Mọi người ngồi theo thứ tự trước sau. Anh công nhân I-va-nốp đang chờ tới lượt mình thì cửa phòng lại mở, một người nữa tiến vào.

Con gấu và hai người bạn

Có hai người bạn cùng nhau đi dạo trên một con đường vắng. Con đường này dẫn đến một khu rừng rậm với những ngọn núi cao. Họ im lặng bước đi bên nhau. Một trong hai người vẫn còn trẻ, còn người kia thì già hơn...

Ra đi từ bến Nhà Rồng

Mười lăm tuổi, cậu thiếu niên Nguyễn Tất Thành đã sớm biết và rất đau xót trước cảnh thống khổ của nhân dân. Lúc bấy giờ, anh đã có chí đánh đuổi thực dân Pháp, giải phóng đồng bào.

Sóc Nâu đi học

Buổi sáng mùa thu hôm ấy, khu rừng nguyên sinh rộn ràng tiếng reo cười của chim muông hoa cỏ và thú rừng… Bởi hôm nay là lễ hội khai trường. Riêng Sóc Nâu đang ở trong một tâm trạng nôn nao khó tả vì đây là lần đầu tiên Sóc Nâu đi học.

Người con gái miền đất đỏ

Buổi trưa năm 1947, giữa những lô cao su thẳng tắp, cô bé 14 tuổi Võ Thị Sáu úp mặt vào một thân cây khóc rưng rức. Sáng nay, giặc Pháp tràn qua Bà Rịa. Bọn giặc tàn ác vây chợ, đốt làng, giết hại bao người.

Ốc Sên giành giải đặc biệt

Cứ ba năm một lần, trong khu rừng lại tổ chức một cuộc thi chạy, cuộc thi năm nay đã là lần thứ bảy rồi đấy. Các động vật trong khu rừng đều tham gia thi chạy nên không khí cạnh tranh rất sôi nổi...

Từ cậu bé làm thuê

Ông Nguyễn Sơn Hà là người khai sinh ra ngành sơn Việt Nam.

Cô chủ không biết quý tình bạn

Ngày xưa có một cô bé xinh xắn nuôi một con gà trống đẹp mã. Buổi sớm thức dậy, gà trống gáy – Ò ó o! Ò ó o! Xin chào cô chủ tí hon!

Chiếc Lá Non

Buổi sáng cuối xuân, ánh nắng tơ hồng óng ánh trải xuống khắp khu vườn. Những cô Ong áo chẽn vàng đang mải miết lấy phấn hoa. Các cô vừa làm vừa hát...