Chiếc đó cá

Trời đã xế chiều, Tiến tha thẩn ra bờ mương chơi. Thấy trong người nóng bức, nó nhảy tùm xuống mương tắm. Đang vùng vẫy, chợt nó thấy lấp ló có chiếc đó [1] của ai be vào mép bờ. Tiến bơi tới gần nhấc chiếc đó cá lên. Nó sung sướng và hồi hộp khi thấy trong chiếc đó có đàn cá nhảy lách chách [2]. Trong một thoáng, nó như chợt nghĩ tới điều gì. Nhìn quanh quẩn không có ai, nó vội vã tháo nắp đó và dốc hết cá vào chiếc áo buộc túm lại, quẳng chiếc đó đi, và vụt chạy về phía chợ…

Cầm nắm tiền trong tay, Tiến hớn hở xông thẳng tới hàng kem và làm một lúc ba, bốn chiếc, hết veo số tiền bán cá. Sau đó Tiến thủng thẳng [3] về nhà.

Chiều tối, cả nhà quây quần quanh mâm cơm, trên mâm chỉ vẻn vẹn có bát canh rau và đĩa tép rang từ bữa sáng còn lại. Vừa ăn, mẹ Tiến vừa ca cẩm [4]:

– Rõ khổ, bố cu Tiến thì ốm, chiều lại hết cả tiền đi chợ, thương ông không có gì tẩm bổ [5], mang cái đó ra mương bắt con cua, con cá làm bữa tươi. Ai dè đứa nào nó ăn cắp, vứt lại cái đó trống rỗng ngoài bờ…

Nghe mẹ nói, Tiến bàng hoàng cả người, nó cắn đũa trân trân nhìn sang bố. Nó không nuốt nổi miếng cơm, hình như có cái gì đó nghẹn đắng ở cổ họng. Rồi bỗng nhiên hai dòng nước mắt của Tiến lăn tràn trên má…

 

Chú giải

[1] Đó: đồ dùng để đón bắt cá, tôm, tép, thường đan bằng tre, nứa, hình ống, có hom đậy.

[2] Lách chách: mô phỏng tiếng âm thanh phát ra nhỏ nhẹ, giống một như tiếng nước vỗ nhẹ hay tiếng chim kêu.

[3] Thủng thắng: (Phương ngữ) chậm rãi, từ từ, tỏ ra như không có gì cần phải vội vàng cả.

[4] Ca cẩm: kêu ca, phàn nàn.

[5] Tẩm bổ: làm cho cơ thể khỏe mạnh bằng thức ăn có nhiều chất bổ.

Lê-nin trong hiệu cắt tóc

Hiệu cắt tóc trong điện Krem-li lúc ấy rất đông khách. Mọi người ngồi theo thứ tự trước sau. Anh công nhân I-va-nốp đang chờ tới lượt mình thì cửa phòng lại mở, một người nữa tiến vào.

Người thầy của tuổi thơ

Hồi mười một tuổi, tôi vẫn gầy và ẻo lả như một cọng cỏ mảnh. Một hôm, mẹ mang về cho tôi một con mèo mướp nhỏ, ốm yếu.

Từ cậu bé làm thuê

Ông Nguyễn Sơn Hà là người khai sinh ra ngành sơn Việt Nam.

Búp Măng non

Bé đã bao giờ mhìn thấy tre chưa? Cây tre mọc thẳng, dáng cao cao, lá nhòn nhọn, trông rất đẹp. Bất kể trời gió lớn mưa to, tre vẫn thẳng vút, không bao giờ ngả nghiêng.

Gà nâu và Vịt xám

Gà nâu và Vịt xám là đôi bạn thân. Hàng ngày chúng ríu rít vượt sông cạn để kiếm ăn.

Chú chó Bấc

Bấc có một tình yêu cuồng nhiệt đối với ông chủ Giôn của mình. Giôn đã cứu sống nó. Hơn thế nữa, anh còn là một ông chủ lí tưởng. Anh chăm sóc Bấc như thể nó là con anh.

Cuộc họp trong cặp sách

Bé phải mất cả buổi sáng để tranh luận với anh Huy về chuyện đồ vật có biết nói hay không? Anh Huy chỉ quen nghe bằng tai thôi. Anh quả quyết rằng nếu các đồ vật xung quanh ta biết chuyện trò thì anh sẽ ngay lập tức lên tận sao Hoả.

Abraham Lincoln

Abraham Lincoln sinh ra trong một gia đình nông dân. Khi Lincoln còn nhỏ, gia đình cậu rất nghèo. Không có tiền đi học, ngày ngày Lincoln phải theo cha đi khai khẩn đất hoang và trồng trọt...

Khỉ con và Nhím con

Trong số tất cả bạn bè của mình, người mà Khỉ con coi thường nhất chính là Nhím con. “Nhìn xem cậu ta xấu xí không kìa, khắp người toàn kim là kim, cái đầu thì vừa nhọn vừa nhỏ. Mỗi khi gặp nguy hiểm chỉ biết cuộn mình lại..."