Dây thun xanh, dây thun đỏ

Mỗi sáng đi học, mẹ cho hai anh em mỗi đứa một nghìn đồng để ăn quà. Bao giờ Hoài Ly cũng tiêu hết số tiền ấy. Thì làm gì mà chẳng hết – một nghìn đồng đủ mua một gói xôi đậu xanh. Nhưng Hoài Ly chỉ mua gói xôi tám trăm. Còn lại hai trăm, để dành đến lúc ra chơi mua kẹo.

Anh Dũng thì khác. Là con trai, lại hơn Ly đến ba tuổi, gói xôi một nghìn với anh là vừa.

Tất nhiên không phải sáng nào cũng ăn xôi. Nhưng nếu ăn thì hai anh em lại đến bà bán xôi quen ở đầu phố. Dũng dừng xe đạp để cho Ly ngồi sau nhảy xuống mua. Bà bán xôi biết ý, đơm liền hai gói. Một gói cột dây thun xanh. Một gói cột dây thun đỏ. Hai gói xôi không nhỉnh hơn nhau bao nhiêu, nhưng bà dặn: xanh tám trăm, đỏ một nghìn. Lại nữa: bao giờ bà cũng chuẩn bị sẵn hai trăm lẻ để trả lại cho cô bé.

Vậy mà gần cả tuần nay, bà bán xôi chỉ bán được cho hai đứa mỗi một gói có dây thun xanh.

Dũng không ăn xôi nữa, đúng ra là nhịn luôn cả ăn sáng. Hoài Ly hỏi, Dũng chỉ cười. Ly nghĩ: Mẹ vẫn cho tiền cả hai anh em, có lẽ anh Dũng nhịn ăn để dành tiền chơi trò chơi điện tử. Nếu đúng vậy thì Ly sẽ mách mẹ. Sắp mùa thi, nhịn ăn lấy tiền đi chơi thì còn học ôn sao được !

Nhưng Ly mới chỉ kịp nghĩ chứ chưa mách. Ly bận học. Bận quá, quên mách, quên luôn cả một chuyện quan trọng khác.

Sáng sớm hôm ấy, vừa soạn xong sách vở chuẩn bị đến trường thì anh Dũng lại bên, nhìn Ly cười cười. Anh lấy trong cặp ra một gói nhỏ, bọc giấy hoa, đưa cho Ly: 

– Tặng em. – Anh vui vẻ nói tiếp. – Chúc mừng em thêm một tuổi!

Ly giật mình. Hôm nay là ngày sinh nhật của Ly. Hôm nay Ly vừa tròn mười một tuổi! Vậy mà quên biến đi mất. Mẹ bận quá cũng quên. Chỉ có anh Dũng là vẫn nhớ.

Ly mừng quýnh, run run mở gói giấy: “Cuộc phiêu lưu của cô bé Tim Tím đến xứ sở Hoa Mười Giờ”. Quyển truyện mới cứng, thơm phức mùi giấy in. Đúng quyển truyện Ly đã thấy trong hiệu sách và rất thích nhưng chưa dám hỏi xin tiền mẹ.

Mẹ cũng vui niềm vui bất ngờ của Ly. Mẹ hứa tối nay sẽ tổ chức liên hoan mừng sinh nhật con gái. Nhưng rồi mẹ sực nhớ ra điều gì và hỏi:

– Thế Dũng lấy tiền đâu mua sách cho em?

Dũng không nói gì, chỉ nhìn em cười cười. Ly chợt hiểu. Cô bé nghĩ đến những buổi sáng trong suốt cả tuần qua, anh Dũng nhịn ăn xôi – nhũng gói xôi thơm phức, ngon lành, có cột dây thun đỏ.

Cha sẽ luôn ở bên con

Năm 1989, tại Ác-mê-ni-a, một trận động đất 8,2 độ rích-tơ đã san bằng nhiều làng mạc, thành phố, giết hại hơn 30 000 người trong vòng chưa đầy bốn phút.

Con lừa hát

Ngày xửa ngày xưa, có một người giặt đồ thuê nuôi một con lừa để giúp anh ta vận chuyển quần áo từ nhà ra bờ sông và ngược lại. Thế nhưng, con lừa này không thích những món ăn mà ông chủ cho nó...

Vào nghề

Hè năm ấy, Va-li-a theo bố mẹ đi xem xiếc. Em thích nhất tiết mục “Cô gái phi ngựa đánh đàn”. Va-li-a nghĩ: “Cô ấy xinh đẹp, dũng cảm thật”. Và em mơ ước trở thành diễn viên phi ngựa.

Lạc đàn

Nhà Kiến ở ven sông, sâu trong một hẻm đá. Thật đông và vui. Hằng ngày, theo chân Kiến chúa, cả đàn rời tổ từ sáng sớm để tìm kiếm thức ăn. Dòng họ Kiến sống vốn có kỉ luật nên đi đâu cũng thành đàn thành lũ.

Trời biết, đất biết, ta biết

Năm 1504, vua Lê Hiến Tông băng hà, di chiếu lập người con thứ ba tên là Thuần (tức vua Túc Tông sau này), chứ không lập con thứ hai là Tuấn (tức vua Uy Mục sau này), vì người con này bất tài, vô đạo.

Con đã lớn thật rồi!

Có một cô bé sang nhà dì chơi. Vì đang dỗi mẹ nên em ngồi buồn thiu. Thấy vậy, dì hỏi: Cháu có chuyện gì buồn à? Đến bữa rồi, ăn cơm với dì nhé?

Bác Hồ ở Slum-Lực

Mùa xuân năm 1944, để tránh không cho giặc Pháp dồn làng bắt thanh niên, các đồng chí cán bộ cách mạng ở Pác Bó tổ chức di chuyển nhà cửa sang Slum-Lực lập làng mới giữa một vùng núi non trung điệp. Mỗi người chung sống trong một nhà tập thể.

Cái cò đi đón cơn mưa

Một hôm, Cò Trắng đang tha thẩn bên bãi sống thì gặp đàn Kiến cỏ. Ơ kìa, sao Kiến lại kéo nhau chạy ngược vào trong đê thế? Cò ngơ ngác hỏi một chị Kiến đang khênh bọc trứng.

Hội thề Đông Quan

Năm 1427, sau hàng loạt chiến thắng, nghĩa quân Lam Sơn tiến về thành Đông Quan (Hà Nội ngày nay). Tướng giặc Vương Thông đóng chặt cửa thành chờ cứu viện.