Tiếng kêu cứu

Bác Gấu bứt quả trên cây, mấy người thợ săn tới. Đàn Gà Rừng, trước khi bay, còn “quác, quác, quác” báo hiệu, bác Gấu chạy thoát.

Ơn Gà Rừng cứu mạng, bác Gấu tìm đến kết bạn với cả đàn gà, bác bảo:

– Từ giờ, nếu bị kẻ nào bắt nạt, các bạn hãy cho tôi biết!

Một thời gian sau, đàn gà kêu đến hang Gấu mách Cáo hay rình bắt chúng. Gấu khuyên:

– Các bạn hãy đến kiếm ăn gần chỗ tôi. Cáo đến, tôi sẽ trừng trị.

Nghe theo lời người bạn lớn, ngày ngày, đàn gà rừng theo bác Gấu đi kiếm ăn, bác Gấu về hang ngủ (bác rất hay ngủ), đàn gà cũng về gần hang bác kiếm mồi.

Chiều nọ, bác Gấu đang ở trong hang bỗng nghe tiếng Gà kêu táo tác:

– Cáo đến! Cáo đến!

Bác Gấu đâm bổ ra:

– Đâu? Cáo đâu?

Làm gì có Cáo: mấy con gà tinh nghịch kêu đùa nhau làm bác Gấu lầm.

Lần khác, bác Gấu đang ngủ li bì bỗng nghe văng vẳng bên tai:

– Cáo tha Đại Bàng!

Bác Gấu khẽ cựa mình, lẩm bẩm “lại đùa “ rồi ngủ tiếp. Tiếng Gà ngoài hang vẫn vẳng tới:

– Bác Gấu ơi! Cáo tha Đại Bàng!

Trống đầu đàn phải bay vào hang kêu ầm ĩ, bác Gấu mới chạy ra. Cáo đã tha chú Gà Choai chạy mất hút rồi. Bác Gấu đau khổ kêu lên:

– Các cậu cứ la “cáo tha Đại Bàng”, ai mà biết được.

– Khổ quá – Gà Mái mẹ than thở – nó tự đặt tên là Đại Bàng, chúng tôi cũng quen gọi nó là Đại Bàng, thành ra hôm nay, chúng tôi kêu mãi, bác không ra!

Sau chuyện này, một loạt gà rừng mang tên Công, Hạc, Trĩ, Loan, Phượng, Ưng… đổi thành Đỏ, Đen, Nâu, Vàng, Vộc, Trụi… Tiếng “Cáo đến” không còn là tiếng đùa vui của đàn gà rừng nữa. Nhờ thế, đàn gà rừng đã an toàn.

Đôi guốc bỏ quên

Sáng nay cu Việt kêu mệt. Mẹ sờ trán con. Ừ, quả thực đầu Việt có hâm hấp nóng. Mẹ nói với bố đi ngang qua trường xin phép cho cu Việt nghỉ học ngày hôm nay. Đắp chăn cẩn thận và dặn dò con xong, bố mẹ sửa soạn đi làm.

Lạc đàn

Nhà Kiến ở ven sông, sâu trong một hẻm đá. Thật đông và vui. Hằng ngày, theo chân Kiến chúa, cả đàn rời tổ từ sáng sớm để tìm kiếm thức ăn. Dòng họ Kiến sống vốn có kỉ luật nên đi đâu cũng thành đàn thành lũ.

Bác Hồ ở Slum-Lực

Mùa xuân năm 1944, để tránh không cho giặc Pháp dồn làng bắt thanh niên, các đồng chí cán bộ cách mạng ở Pác Bó tổ chức di chuyển nhà cửa sang Slum-Lực lập làng mới giữa một vùng núi non trung điệp. Mỗi người chung sống trong một nhà tập thể.

Cái cây có cánh buồm đỏ

Trên một gò đất, sau mấy ngôi nhà tầng, có một cái cây to, lá xanh, tán xoè rộng. Bọn trẻ chúng tôi thường leo lên cái cây này.

Buổi học cuối năm

Hôm nay Minh đến lớp, lòng hồi hộp. Buổi học này là buổi học cuối năm. Các bạn Minh cũng đã có mặt đông đủ. Ai cũng muốn đến sớm hơn mọi ngày một chút để được nói chuyện vui đùa với nhau.

Chiếc đó cá

Trời đã xế chiều, Tiến tha thẩn ra bờ mương chơi. Thấy trong người nóng bức, nó nhảy tùm xuống mương tắm. Đang vùng vẫy, chợt nó thấy lấp ló có chiếc đó của ai be vào mép bờ...

Võ sĩ bọ ngựa

Một ngày thu, mẹ Bọ Ngựa đưa con tới một bụi hoa hồng. Bà chọn một cành hồng còn sót nhiều lá tươi nhất và bảo: Con hãy ở lại trong cành cây này. Đói thì đã có lá tươi để ăn...

Trận bóng dưới lòng đường

Trận đấu vừa bắt đầu thì Quang cướp được bóng. Quang bấm nhẹ bóng sang cánh phải cho Vũ. Vũ dẫn bóng lên. Bốn, năm cầu thủ đội bạn lao đến. Vũ ngần ngừ giây lát. Chợt nhận ra cánh trái trống hẳn đi. Vũ chuyền bóng cho Long.

Gà Tơ đi học

Các bạn nhỏ dựng trại bên bờ hồ nước trong xanh và múa hát thật vui vẻ. Bỗng Cún Bông vểnh tai lắng nghe: hình như có tiếng ai khóc ở đâu đây… Cả lớp ùa đi tìm thì thấy Gà Tơ đang ngồi khóc thút thít bên bụi duối.