Vua Lê Đại Hành giữ nước

Tháng 7 năm Canh Thìn (980), đại quân Tống xâm lược Đại Cồ Việt. Vua Lê Đại Hành (tức Lê Hoàn) đã chỉ huy ba quân đánh giặc, đại thắng trên cả hai mặt trận thuỷ bộ, mở ra kỉ nguyên Đại Việt bách thắng.

Để củng cố nền hoà bình mới giành được, Lê Hoàn dốc sức chăm lo xây dựng đất nước giàu mạnh. Bên trong thì chống cát cứ (tình trạng mỗi tướng chiếm giữ một vùng), bên ngoài thì thi hành chính sách ngoại giao mềm dẻo, khôn khéo nhưng kiên quyết. Đất nước ngày càng thái bình, thịnh trị.

Năm Canh Dần (990), vua Tống sai người mang chiếu thư sang phong cho Lê Hoàn hai chữ “Đặc tiến”. Biết nhà Tống vẫn nuôi mộng xâm lược nước ta, Lê Hoàn bèn thay đổi cách đón tiếp. Ông sai tướng lĩnh mang 9 chiến thuyền và 300 quân sang tận Liêm Châu (Quảng Đông, Trung Quốc) để đón các sứ thần. Đoàn sứ Tống đến kinh đô Hoa Lư trong cảnh tưng bừng khác lạ : dưới sông, thuyền chiến cờ xí san sát; các sườn núi, quân lính võ phục chỉnh tề, giáo gưom sáng loà ; trên các cánh đồng, hàng trăm hàng ngàn trâu bò rong ruổi đen đặc, bụi bay mù mịt… Sứ Tống không thế không thấy sự hùng mạnh, giàu có của nước Việt.

Theo nghi lễ của Tống triều, khi nhận chiếu thư của “Thiên triều”, vua các nước chư hầu phải quỳ lạy. Lê Hoàn lấy cớ mới ngã ngựa, bị đau chân, không chịu lạy. Sứ Tống đành phải chấp nhận. Để tỏ lòng mến khách, Lê Hoàn cho người khiêng đến một con trăn lớn, dài vài trượng, nói với sứ Tống:

– Nếu sứ thần muốn nếm mùi vị con trăn này thì Vua tôi sẽ cho người làm cỗ để mời.

Sứ Tống khiếp đảm từ chối. Lát sau, Lê Hoàn lại cho dắt tới hai con hổ dữ để mời “quý khách” thưởng ngoạn, “khách quý” lại một phen sợ toát mồ hôi. Trước khi đoàn sứ Tống trở về nước, Lê Hoàn bảo họ:

Sau này, nếu có quốc thư thì nên giao nhận ngay ở đầu địa giới, không phiền sứ thần đến tận đây nữa.

Sứ thần nhà Tống trở về, làm sớ dâng lên vua Tống kể lại rất cặn kẽ việc đón tiếp của Lê Hoàn và sự hùng mạnh của nước Việt. Từ đấy, vua Tống nhận giao quốc thư ngay ở đầu địa giới.

Lòng trung thực của một gã ăn mày đáng kính

Một ngày nọ, ông lão ăn xin gõ cửa một lâu đài tráng lệ. Ông nói với người quản gia: Vì tình yêu của Chúa, xin hãy bố thí cho kẻ nghèo này...

Đêm giáng sinh cảm động

Như thường lệ,mỗi mùa giáng sinh, tôi đều nhận được quà từ anh trai của tôi. Giáng sinh năm ấy tôi cảm thấy vui nhất không phải chỉ vì món quà anh tôi tặng-một chiếc xe hơi mà vì tôi đã học được một bài học rất thú vị vào cái đêm đông lạnh lẽo ấy...

Em có xinh không?

Voi em thích mọc đẹp và thích được khen xinh. Ở nhà, voi em luôn hỏi anh: Em có xinh không?

Chú bò Ba Bớt

Ba Bớt là con bò đẹp. Ở nó hội đủ các tiêu chuẩn: mình thon, chân cao, mắt sáng, lông mượt, sừng khoẻ, dáng đi oai vệ. Giữa cái trán rộng màu hạt dẻ nổi lên ba cái bớt màu trắng, thế nên nó có tên là Ba Bớt.

Kiến và chim Bồ Câu

Vào một ngày mùa hè nóng bức, có một con kiến trên đường đi tìm nước uống. Sau khi đi dạo một lúc lâu, kiến thấy một dòng suối. Để có thể uống nước, kiến phải leo lên một ngọn cỏ cao. Trong lúc trèo, kiến bị sẩy chân và rơi xuống nước...

Ai mạnh nhất trên đời?

Chú gà rừng đến bờ sông để tìm nước uống cho đỡ khát. Chú ta tìm được một chỗ nước chưa đóng băng tròn như cái đĩa. Chú uống cho đến lúc đôi cánh cũng bị băng đóng cứng đờ.

Dế Mèn bênh vực kẻ yếu

Một hôm, qua một vùng cỏ xước xanh dài. Tôi chợt nghe tiếng khóc tỉ tê. Đi được vài bước nữa, tôi gặp chị Nhà Trò ngồi gục đầu bên tảng đá cuội.

Cá vượt đẻ

Bà Ba cẩn thận xem lại đôi quang thúng, buộc chặt thùng dầu hoả, thùng nước mắm vào để quang, lắc lắc xem có bị xô nghiêng hay không. Mưa gió là việc của trời, nhưng việc kiếm cơm của các gia đình nghèo thì không ngừng được

Chú Ong lười biếng

Xưa kia, có dòng họ nhà Ong sinh sống hòa thuận trên thảo nguyên, họ siêng năng, cần mẫn làm việc. Một trong những gia đình Ong đó có một cậu con trai đặt tên là Ong Cưng...