Cuộc họp của loài chim

Hằng năm, loài chim tổ chức họp mặt trên một hòn đảo ở một vùng biển xa xăm. Họ hàng nhà chim từ khắp bốn phương tới đây để thảo luận về mối quan hệ với loài người. Ai nấy thi nhau phát biểu.

Sáo Đen kể rằng họ nhà sáo đã cứu bao làng mạc thoát khỏi nạn đói đe doạ vì những cuộc tấn công của châu chấu. Sáo tự hào nói:

– Loài người từ xưa đã gọi chúng tôi là những vị cứu tinh của lúa và rất kính trọng chúng tôi.

Tiếp lời Sáo, Quạ kể ràng mùa hè, họ hàng nhà quạ chén toàn sâu, bọ rầy, bắt cả chuột đồng giúp người. Nhưng sang xuân, thức ăn khan hiếm, quạ phải nhổ cả những mầm ngô non mới nhú để ăn. Thế là loài người bèn liệt quạ vào loài chim có hại. Kể đến đây, Quạ gục đầu xuống thở dài: “Quà…à…ạ…”

Nghe chuyện Quạ, Sẻ bỗng nhớ lại tai hoạ mà loài sẻ đã phải chịu đựng :

– Tích-ti-rích ! Các bạn biết không, chỉ vì chúng tôi chót mổ những quả cây chín mọng, nhổ những củ hành từ dưới đất lên, ăn những hạt lúa trên đồng mà nhiều người đã tìm cách diệt trừ giống sẻ. Rất nhiều bạn tôi đã bị giết.

Giọng nghẹn ngào, Sẻ kể tiếp :

Đến mùa xuân, con người mới thấy vì tiêu diệt chúng tôi mà đồng ruộng và vườn cây bị thiệt hại nặng. Trên cánh đồng lúc nhúc đủ loại côn trùng hại lúa. Trong vườn cây, sâu bọ cắn nát chồi non, đục ruỗng thân cành. Nhưng chim sẻ không còn để giúp người diệt sâu bọ, côn trùng. Lúc ấy, con người mới hiểu chính họ đã làm tan vỡ tình bạn từ bao đời nay với chim sẻ. Họ vội vã đón rước sẻ từ xứ khác về, nối lại quan hệ xưa. Có lẽ giờ đây họ sẽ không còn kết tội loài sẻ chúng tôi nữa.

Tất cả các đại biểu đều chúc mừng Sẻ.

Hôm đó, đại hội kéo dài đến khuya, nhiều loài chim tiếp tục than phiền về sự đối xử bất công của con người. Chỉ có Hoạ Mi suốt buổi im lặng, giờ mới cất tiếng hót. Ban đầu còn khe khẽ, sau to dần, to dần. Tất cả mọi vật xung quanh, từ bầu trời, mặt biển, ánh trăng… cho đến những đỉnh núi mờ xa đều lắng nghe tiếng hót của Hoạ Mi.

Tiếng Hoạ Mi vọng vào đất liền. Tất cả các loài chim vui sướng nhận thấy rằng: Tiếng chim hót vui tươi cũng cần cho cuộc sống này biết bao!

Quả táo của ai?

Trời về cuối thu. Từ lâu cây đã rụng lá. Cây táo giữa rừng chỉ còn mỗi một quả...

Khỉ con và Sư Tử

Sư tử là chúa tể trị vì trong khu rừng nọ. Nó nổi tiếng là có tính khí hung tợn, dữ dằn và thường đưa ra những yêu cầu rất kì quái cho những động vật khác, nếu ai không đáp ứng được thì nó sẽ nổi giận...

Ngày vui của Bé

Cúc cúc cúc… úc… Bé vừa tròn môi gọi vừa rải nắm gạo ra sân cho bầy gà con quây tụ lại. Chỉ loáng một cái là gà mẹ đã tập hợp đàn con một cách đông đủ.

Chiếc bàn kỳ diệu

Trong một khu rừng nọ, có rất nhiều loài động vật và thực vật đáng yêu cùng nhau sinh sống. Một hôm, trời vừa tạnh mưa, Thỏ trắng liền tung tăng chạy vào rừng để hái hoa. A, nó phát hiện một cây nấm rất to mọc dưới gốc cây dương cổ thụ...

Quê ai đẹp nhất?

Một con Ếch đã sống từ lâu bên sườn dốc. Nó mơ ước đến một ngày nào đó sẽ đi du lịch một chuyến đến kinh thành. Một con Ếch sống ở kinh thành lại ngày đêm mơ ước được xuống vùng sườn dốc.

Làm việc thật là vui

Quanh ta, mọi người đều làm việc. Cái đồng hồ tích tắc báo phút, báo giờ. Con gà trống gáy vang ò … ó … o, báo cho mọi người biết trời sắp sáng, mau mau thức dậy.

Vào nghề

Hè năm ấy, Va-li-a theo bố mẹ đi xem xiếc. Em thích nhất tiết mục “Cô gái phi ngựa đánh đàn”. Va-li-a nghĩ: “Cô ấy xinh đẹp, dũng cảm thật”. Và em mơ ước trở thành diễn viên phi ngựa.

Ai ngoan sẽ được thưởng

Một buổi sáng, Bác Hồ đến thăm trại nhi đồng. Vừa thấy Bác, các em nhỏ ùa ra đón Bác. Em nào cũng muốn đến thật gần Bác để nhìn Bác cho rõ. Có em cứ đi giật lùi phía trước Bác để luôn luôn được nhìn thấy Bác.

Cá chuối con

Bơi càng gần lên mặt ao, thấy nước càng nóng, cái chuối mẹ bơi mãi, cố tìm hướng vào bờ. Mặt ao sủi bọt, nổi lên từng đám rêu. Rất khó nhận ra phương hướng. Chuối mẹ phải vừa bơi vừa nghếch lên mặt nước để tìm hướng khóm tre.