Điều ước sao băng

Rạp xiếc tối nay đông nghịt người. Xen giữa xiếc thú và đu bay có một màn ảo thuật. Người diễn trò không phải một chàng trai thắt nơ đen, miệng luôn luôn mỉm cười bí hiểm mà là một ông già. Đó là một diễn viên nghèo, đã bỏ nghề từ lâu vì tuổi tác. Ông chủ rạp nê tình cho cụ được trình diễn năm phút đê lấp chỗ trông giữa hai màn xiếc.

Ông lão khoác chiếc áo choàng đen đã cũ, ngực có hình âm dương bát quái may theo kiêu pháp sư. Đồ nghề là một chiếc thùng chứa nhũng tờ giây to bằng tờ năm ngàn xen lẫn bôn tờ năm ngàn thật. Tối nay ông sẽ diễn trò biến giấy thành tiền.

Ông lão lấp ló nơi cánh gà, cảm thấy vô cùng hồi hộp. Trước đây, ông đã diễn trò hàng ngàn lần, ánh đèn rực rỡ của sân khấu không xa lạ gì với ông. Sao đêm nay ông thấy sợ. Ông sợ thất bại. Vừa lúc đó, có người đây nhẹ vào lưng ông.

Ông lão vụt thấy mình đã đứng giữa nguồn sáng chói loà. Âm nhạc rộn rã khiến cảm hứng nghệ sĩ trong ông trào dâng xua tan mọi lo âu, sợ hãi. Chỗ này chính là vị trí của ông, một người diễn trò ảo thuật đã từng làm nức lòng khán giả mỗi khi xuất hiện. Trong chiếc mũ tí hon, với đôi bàn tay nhanh nhẹn, khéo léo như của thầy phù thuỷ, ông đã từng lôi ra hàng tá chim bồ câu, khăn lụa và bộ bài tây 52 con nhảy múa thuần thục như những vũ công… Nhưng đêm nay, sao thế nhỉ ? Ông lão giật mình hoảng hốt. Đêm nay, đôi bàn tay với những ngón phù đỏ vì bệnh tê thấp kinh niên không còn tuân theo sự điều khiên của ông. Chúng cứng dơ như gỗ và vụng về đến nỗi ông lão không thê nào trưng ra được mấy tờ giấy bạc để trong xấp tiền giả đang bay lả tả như bươm bướm. Ông lão đứng chết lặng trên sàn diễn, nước mắt giàn giụa. Thế là hết. Ông thẫn thờ bước xuống sân khấu, lủi thủi ra về. Mệt và buồn, ông ngồi xuống bên đường, lưng tựa vào một gốc cây.

Ông lão thiu thiu ngủ, không ngờ có hai chú bé đi xem xiếc về đã nhận ra ông. Cậu em ái ngại giật áo cậu anh: “Tội nghiệp ông lão quá !”.

Giữa màn đêm lúc ấy bỗng có một ngôi sao vụt sáng, rạch ngang bầu trời như một nhát kiếm chói loà. Cậu em bảo anh:

– Em nghe nói khi thấy sao đổi ngôi, mình ước điều gì thì nói lên, điều ước ấy thế nào cũng nghiệm.

– Thế em muôn ước gì?

Nhớ đến ông lão diễn trò đang ủ rũ bên đường, cậu em thủ thỉ:

– Ước gì… giấy trong thùng của ông lão biến thành tiền thật.

Cậu anh nắm tay em cảm động:

– À, anh bảo này…

– Gì ạ?

Không hiếu sao cậu anh đâm ra lúng túng:

– À… à… không có gì. Anh chỉ nghĩ… ông cụ chắc cần tiền lắm.

Trong trí óc non nớt của cậu bỗng hiện lên hình ảnh con lợn đất giữ tiền tiết kiệm cậu đê dành từ một năm nay trong góc tủ. Cậu muôn dành cho ông lão và cả em mình một niềm vui bất ngờ.

Sáng hôm sau, ông lão diễn trò bừng tỉnh sau một giác ngủ nặng nề. Ông chậm chạp đứng lên, nhặt cái thùng và vô cùng kinh ngạc : cái thùng vốn đầy những mâu giấy bây giờ toàn là tiền thật.

Điều ước sao băng của cậu bé giàu lòng trắc ẩn đã thành sự thật.

Giọng quê hương

Thuyên và Đồng rời quê hương đã mấy năm. Một hôm hai anh rủ nhau đi chơi thật xa, nhưng đến giữa trưa thì lạc mất đường về. Hai người phải ghé vào quán gần đấy để hỏi đường, luôn tiện để ăn cho đỡ đói. Cùng ăn trong quán ấy có ba thanh niên.

Chiếc bàn kỳ diệu

Trong một khu rừng nọ, có rất nhiều loài động vật và thực vật đáng yêu cùng nhau sinh sống. Một hôm, trời vừa tạnh mưa, Thỏ trắng liền tung tăng chạy vào rừng để hái hoa. A, nó phát hiện một cây nấm rất to mọc dưới gốc cây dương cổ thụ...

Con lừa khôn ngoan

Một con lừa đang vui vẻ ăn cỏ trên một ngọn đồi mà không hề hay biết rằng có một con sói đang rình nó. Khi con lừa ăn xong và ngẩng đầu lên, nó ngỡ ngàng nhận ra con sói đang đứng nhìn mình...

Chiếc đó cá

Trời đã xế chiều, Tiến tha thẩn ra bờ mương chơi. Thấy trong người nóng bức, nó nhảy tùm xuống mương tắm. Đang vùng vẫy, chợt nó thấy lấp ló có chiếc đó của ai be vào mép bờ...

Hơn một nghìn ngày vòng quanh trái đất

Ngày 20 tháng 9 năm 1519, từ cảng Xê-vi-la lớn giong buồm ra khơi. Đó là hạm đội do Ma-gien-lăng chỉ huy, với nhiệm vụ khám phá con đường trên biển dẫn đến những vùng đất mới.

Ca-rơ hối lỗi

Ca-rơ là một con chó săn có nhiều tật xấu. Nó không chỉ đuổi bắt cừu và gà mái mà còn hay vào rừng bắt thỏ và gà rừng non nữa.

Chiếc thuyền giấy lang thang

Trên một khúc sông nọ, có một chiếc thuyền giấy màu trắng đang trôi theo chiều gió, càng ngày càng xa. Thuyền giấy đi đâu vậy nhỉ? Ngay cả nó cũng không biết nữa...

Mưu chú Sẻ

Buổi sớm, một con Mèo chộp được một chú Sẻ. Sẻ hoảng lắm, nhưng nó nén sợ, lễ phép nói: Thưa anh, tại sao một người sạch sẽ như anh trước khi ăn sáng lại không rửa mặt?

Chú dế sau lò sưởi

Buổi tối ấy, nhà Mô-da thật yên tĩnh. Cậu bé thiu thiu ngủ trên ghế bành. Bỗng dưng!… Hình như có một cái gì đó đã xảy ra?