Ếch mẹ may quần áo

Ếch mẹ ngồi bên bờ ao khóc thút thít, thì ra là những đứa con nhỏ của nó đã bị dòng nước cuốn đi mất rồi. Cóc mẹ nhìn thấy thế mới nói:

- Cô Ếch à, đừng khóc nữa, phải giữ gìn sức khỏe của mình nữa đấy. 

Nói xong, Cóc mẹ bỗng chỉ ra phía xa và nói:

- Nhìn kìa, mau nhìn kìa! 

Ếch mẹ nhìn theo hướng ngón tay của Cóc mẹ. A! Nó nhìn thấy còn một chú Nòng nọc may mắn vẫn chưa bị nước cuốn đi, đang bơi ở cạnh một cành cây nhỏ. Ếch mẹ vô cùng mừng rỡ, liền nhảy xuống nước, ôm lấy đứa con bé bỏng của mình. Kể từ hôm đó, Nòng nọc trở thành động lực sống của Ếch mẹ, nó được mẹ yêu quý vô cùng.

Thời tiết đầu mùa xuân vẫn còn hơi lạnh, Ếch mẹ sợ con mình bị ốm nên quyết định may cho Nòng nọc một bộ quần áo. Ngày hôm đó, Ếch mẹ đến tiệm vải chọn một miếng vải màu xanh lá cây nhạt, trở về nhà, nó đo cơ thể của Nòng nọc một cách cẩn thận và tự mình cắt vải, may quần áo cho con.

Ếch mẹ phải mất nửa tháng mới may xong bộ quần áo đó. Nó vui vẻ gọi con đến và bảo Nòng nọc ướm thử quần áo lên người. Nhưng Nòng nọc không sao chui vào được bộ quần áo đó, nó lo lắng nói với mẹ:

- Mẹ ơi, hai cái chân của con biết xỏ vào đâu bây giờ?

Ếch mẹ nhìn lại, trời, bộ quần áo mới bị thiếu mất hai ống quần. Thì ra, nửa tháng trước, khi Ếch mẹ đo quần áo cho con, Nòng nọc mới chỉ có cái đầu tròn và cái đuôi dài, còn bây giờ, nó đã mọc thêm hai cái chân rồi.

Ếch mẹ an ủi con:

Con à, đừng sốt ruột, mẹ sẽ may cho con một cái quần thật vừa vặn.

Thế rồi Ếch mẹ lại đến tiệm vải, mua thêm một miếng vải nữa, đo lại người và đặc biệt là chú ý đôi chân của Nòng nọc. Sau đó, nó bắt đầu may quần cho con, nửa tháng sau, quần của Nòng nọc đã may xong. Ếch mẹ mãn nguyện nghĩ:

- Lần này thì chắc chắn con mình sẽ mặc vừa.

Thế nhưng Nòng nọc lại không biết xỏ hai chân trước vào đâu cả. Thì ra, lần trước khi đo áo, hai chân trước của Nòng nọc vẫn chưa mọc. Ếch mẹ cười nói:

- Con à, xem ra con cũng không cần đến quần áo mẹ may nữa rồi, chẳng phải con đã có một bộ quần áo xanh rất đẹp rồi sao?

Trò chuyện cùng bé

Tại sao quần áo mà Ếch mẹ may cho Nòng nọc lại không vừa? Đó là vì cứ khoảng hai tuần, cơ thể của Nòng nọc lại có sự thay đổi, lần thứ nhất là mọc thêm hai chân sau, lần thứ hai là mọc thêm hai chân trước và rụng đuôi. Mà mỗi lần đo quần áo, Ếch mẹ lại chỉ đo theo hình dáng tạm thời của Nòng nọc nên tất nhiên là không vừa rồi!

Đôi bạn

Làng Mèo Tà Pình và làng Mán Động Hía thù nhau từ đời này qua đời khác chỉ vì cái chuyện giữa nhà thống lí Mèo và nhà vua Mán.

Cái miệng của Ếch con

Có một chú Ếch con sống trong một cái ao nọ. Chú ta có một cái miệng rất rộng và bắt mồi cũng rất giỏi. Ếch con và Én con là bạn thân của nhau. Một bạn thì biết bay và có thể bắt côn trùng trên cao...

Hai bàn tay

 Năm 1911, năm ấy Bác còn trẻ lắm mới khoảng 21 tuổi. Một hôm anh Ba - tên của Bác hồi ấy, cùng một người bạn đi dạo khắp thành phố Sài Gòn, rồi bỗng đột nhiên anh Ba hỏi người bạn cùng đi: Anh Lê, anh có yêu nước không ?

Lời bác giữ kho

Thường ngày, Dạ Dày là một bác giữ kho làm việc giỏi. Kho của bác không bao giờ giữ lại lâu một thứ gì. Bác thường dặn cậu Mồm: Bất cứ làm việc gì cũng phải có kế hoạch. Ăn cũng thế, phải điều độ.

Người bạn bí ẩn

Khi Thỏ con còn rất nhỏ, một năm nọ, vào mùa xuân, cây cối tươi tốt, Thỏ mẹ dẫn Thỏ con đến sườn núi chơi, Thỏ mẹ còn tự tay gieo một hạt giống cây xuống đất...

Bé và chim chích bông

Buổi sáng, Bé dậy sớm, ngồi học bài. Dậy sớm học bài là một thói quen tốt. Nhưng phải cố gắng lắm mới có được thói quen ấy. Rét ghê. Thế mà Bé vùng dậy, chui ra được khỏi cái chăn ấm. Bé ngồi học bài.

Chú Đỗ con

Một chú Đỗ con ngủ khì trong cái chum khô ráo và tối om suốt một năm. Một hôm tỉnh dậy chú thấy mình nằm giữa những hạt đất li ti xôm xốp. Chợt có tiếng lộp độp bên ngoài.

Chồn con lười học

Chồn mướp sống ở khu rừng thông, vì là con một nên cậu được cha mẹ cưng chiều vô cùng. Tới tuổi đi học rồi, nhưng chồn mướp vẫn không chịu đến trường, chỉ rong chơi mà thôi. Vì được nuông chiều quá, chồn mướp đâm ra bướng bỉnh...

Gió lạnh đầu mùa

Buổi sáng hôm nay, mùa đông đột nhiên đến, không báo trước. Vừa mới ngày hôm qua giời hãy còn nắng ấm và hanh, cái nắng về cuối tháng mười làm nứt nẻ đất ruộng và làm giòn khô những chiếc lá rơi.