Rùa và Hươu

Rùa vốn chậm chạp nhất trong các loài chim thú. Nó biết phận mình nên chẳng khi nào tỏ ra kiêu ngạo. Trái lại, nó rất khiêm nhường. 

Nhưng thật khổ cho rùa, mỗi lần gặp các loài hươu, rùa đều bị chế giễu trêu chọc. Nó tức giận lắm nên tìm cách dạy cho hươu một bài học.

Một lần, rùa gặp hươu ở trong rừng, cạnh một con sông. Thấy rùa, hươu hỏi:

- Này rùa, cậu đi đâu mà tất bật thế?

- Tớ vừa đi kiếm mồi về. Tớ vừa giết được một con heo vòi nhưng lại chưa tha đi được.

- Heo vòi ư? Cậu mà cũng giết được heo vòi sao? - Hươu ngạc nhiên hỏi - Vậy thì cậu cứ đi gọi họ hàng đi, tớ sẽ giúp cậu canh giữ con mồi.

- Không được! - Rùa đáp - Tớ sẽ tự mang heo vòi về cho cả họ hàng nhà tớ. Cảm ơn cậu!

Nghe rùa nói vậy, hươu vô cùng sửng sốt:

- Cậu mà làm được vậy ư? Nếu cậu khoẻ vậy thì hãy thử đọ sức với tớ xem. Chúng ta cùng thi chạy.

- Đọ sức ư? - Rùa vờ hỏi lại. "Hươu đã mắc mưu mình, nó nghĩ và nói tiếp, tớ đâu dám.

- Hãy thử một lần xem. Cậu khoẻ đến thế kia mà! - Hươu khích.

- Thôi được! - Rùa đáp - Chúng ta sẽ thi như thế này: Tớ chạy dọc theo bờ sông bên kia, còn cậu chạy theo bờ bên này.

- Đồng ý! - Hươu nói - Nhưng mỗi khi tớ gọi "Này rùa" thì cậu ở đâu phải đáp lại cho tớ biết nhé!

- Được ! - Rùa đáp - Nhưng cậu hãy đợi để tớ bơi sang bên kia sông đã.

Rùa bơi sang bên kia sông và gọi tất cả họ hàng tới phân công mỗi người chờ sẵn ở một đoạn trước suốt dọc bờ sông. Khi tất cả đã tới vị trí của mình rồi, rùa mới gọi hươu:

- Cậu đã sẵn sàng chưa?

- Rồi ! - Hươu đáp.

- Ai sẽ chạy trước đây?

- Cậu chạy trước đi! - Hươu vênh mặt kênh kiệu đáp.

Nhưng rùa không chạy mà nói vọng sang:

- Này hươu, tớ chạy đây!

Ỷ vào tài của mình, hươu chần chừ mãi rồi mới bắt đầu chạy. Được một quãng, hươu gọi thử xem rùa ở đâu.

- Này rùa!

- Tớ ở đây! - Tiếng một con rùa ngang với hươu bên kia sông đáp lại. Hươu chạy tiếp. Chạy được một đoạn xa, hươu dừng lại và gọi:

- Này rùa!

- Tớ đây này! - Tiếng rùa bên sông đáp lại.

Hươu phát hoảng, cắm đầu chạy tiếp, và cứ mỗi lần hươu dừng lại gọi "Này rùa!" thì đều có tiếng đáp lại "Tớ đây!" ngay bên kia sông. Hươu mệt quá nhưng vẫn phải chạy. Cuối cùng, mệt quá, Hươu không chạy được nữa và ngã quỵ bên sông.

Rùa không thấy hươu gọi liền bơi sang sông, thấy hươu nằm cạnh bờ sông thoi thóp thở. Nó lấy nước lại cho hươu uống. Một lúc sau, hươu từ từ tỉnh dậy. Thấy rùa bên cạnh đang lo cho mình, nó hối hận và xấu hổ lắm.

- Rùa ơi! - Tớ cám ơn cậu. Xin cậu tha lỗi cho tớ vì tớ hay trêu chọc, chế giễu cậu. Cậu đừng giận tớ nữa nhé!

- Ừ ! - Rùa nhẹ nhàng đáp - Chúng mình vẫn là bạn của nhau kia mà.

Từ đó, hươu không còn chế giễu rùa chậm chạp nữa. Chúng trở thành đôi bạn thân thiết.

Làm việc thật là vui

Quanh ta, mọi người đều làm việc. Cái đồng hồ tích tắc báo phút, báo giờ. Con gà trống gáy vang ò … ó … o, báo cho mọi người biết trời sắp sáng, mau mau thức dậy.

Cây phượng già

Tối thứ bảy, trăng sáng vằng vặc. Như thường lệ, lủ trẻ xóm Đông lại tụ tập ở gốc phượng già đầu xóm để nô đùa. Hơn bảy giờ, cả hội đã đủ mặt, chỉ thiếu Hùng.

Suối nguồn và dòng sông

Có một dòng sông xinh xắn, nước trong vắt. Đây nước soi cả trời mây lồng lộng. Ban đêm, mặt nước lấp lánh trăng sao. Thật huyền ảo và thơ mộng. Dòng Sông ấy là con của bà mẹ Suối Nguồn.

Hoàng Thái Hậu Từ Dũ

Bà Từ Dũ tên thật là Phạm Thị Hằng, sinh ngày 19-5-1810, quê ở Gia Định. Năm 14 tuổi, bà được tuyển vào cung và được vua Thiệu Trị rất sủng ái.

Ếch mẹ may quần áo

Ếch mẹ ngồi bên bờ ao khóc thút thít, thì ra là những đứa con nhỏ của nó đã bị dòng nước cuốn đi mất rồi. Cóc mẹ nhìn thấy thế mới nói: Cô Ếch à, đừng khóc nữa, phải giữ gìn sức khỏe của mình nữa đấy...

Hãy để tiền vào chỗ cũ!

Pu-ghi có một người láng giềng rất hay sang nhà vay tiền.

Người con gái miền đất đỏ

Buổi trưa năm 1947, giữa những lô cao su thẳng tắp, cô bé 14 tuổi Võ Thị Sáu úp mặt vào một thân cây khóc rưng rức. Sáng nay, giặc Pháp tràn qua Bà Rịa. Bọn giặc tàn ác vây chợ, đốt làng, giết hại bao người.

Lời nói có phép lạ

Một cụ già tóc trắng như cước ngồi trên chiếc ghế dài ngoài vườn hoa. Cụ hỏi bé Pavlik vừa đi tới: Hình như cậu đang có điều gì buồn bực?

Hai chú gấu tham ăn

Ngày xửa ngày xưa, ở một khu rừng rậm nọ chưa từng có ai đặt chân đến, có một con gấu mẹ và hai chú gấu con. Gấu mẹ đã già rồi, nhưng hàng ngày vẫn phải cặm cụi đi kiếm ăn về nuôi hai con của mình...