Tai ai thính nhất?

châu chấu

Một chú Thỏ Trắng xưa nay vẫn tự cho mình là có đôi tai thính nhất. Một hôm, chú vừa nhảy nhót trên bãi cỏ, vừa hát:

Là lá la la,
Thỏ Trắng là ta,
Tai dài thính nhất,
Ai cũng thua tất,
Là lá la la…

Bỗng có một tiếng “phì” mạnh làm chú thỏ giật nẩy người. Mắt chú nhớn nhác nhìn quanh. Một con Rắn ngóc đầu dậy và nói:

– Phì! Tai thính mà tớ bò đến bên cạnh cũng không biết. Thính nhất phải là Rắn này!

Rắn còn đnag lắc lư cái đầu ra vẻ đắc ý thì một con chây chấu nhô lên trên đám cỏ và hét to:

– Thôi đi nào! Chớ vội khoe khoang! Tai tớ mới thính nhất. Tớ có thể nghe được những tiếng động ở cách xa hàng ngàn km (kilometer) cơ!

Ba con vật ra sức tranh cãi, không ai chịu thua ai. Cuối cùng đành phải nhờ chim Họa Mi phân xử giúp. Chim Họa Mi bèn lấy một chiếc lá sen to buộc chặt đôi tai của Thỏ lại. Rồi Họa Mi lấy một lá mía buộc chặt vào đầu Rắn, và lấy một lá cỏ buộc đầu Châu Chấu.

Mọi việc xong xuôi, Họa Mi nhảy lên cành cây cất tiếng hót véo von:

Rich ri ri,
Cứ khoe khoang đi:
Tai buộc rồi,
Còn thấy chi!

Rắn và Châu Chấu cùng lên tiếng:

– Chúng tôi nghe thấy rồi! Chúng tôi nghe thấy rồi!

Riêng Thỏ Trắng kêu lên:

– Tôi chẳng nghe thấy gì cả! Đúng là chị Họa Mi buộc tai tôi chặt quá!

Nói xong, Thỏ Trắng đòi buộc lại tai Rắn và Châu Chấu. Thỏ lấy thêm một lá mía khác buộc chặt luôn cả mồm của Rắn lại và quấn thêm vào chân Châu Chấu một lá cỏ dày nữa. Vì Thỏ Trắng nghe đâu các nhà khoa học cho biết là Rắn nghe bằng lưỡi và Châu Chấu nghe bằng chân cơ.

Họa Mi đợi Thỏ buộc xong, nhảy tít trên cành cây cao, cất tiếng hót lanh lảnh:

Rích ri ri,
Cứ khoe khoang đi:
Tai buộc rồi,
Còn nghe thấy chi!

Lần này cả Thỏ và Rắn đều thú nhận là không nghe thấy gì. Chỉ có một mình Châu Chấu vẫn nghe rõ ràng tiếng Họa Mi hót. Cả bọn đành công nhận là tai Châu Chấu thính nhất.

Củ cải trắng

Mùa đông đã đến rồi, trời lạnh buốt. Thỏ con không còn gì để ăn nữa, nó đành mặc áo ấm và đi ra khỏi nhà để tìm cái ăn.

Con chỉ muốn được sống như các bạn

Người cha của tôi cũng như bao người cha khác. Tình cảm mà người dành cho tôi thật bao la. Tôi cũng rất yêu cha của mình và tự hào về cha, cho dù cha tôi là một người da đen, cho dù bao lời khinh bỉ, chê bai của bạn bè.

Sâu Xanh chơi trốn tìm

Trên đồng cỏ, có một chú Sâu xanh với đôi mắt to tròn, những cái chân nhỏ nhắn, những sợi lông lưa thưa và cái bụng tròn căng, béo múp míp, trông mới đáng yêu làm sao. Khỉ con và Nhím con rất thích Sâu xanh...

Nhằm thẳng quân thù mà bắn!

Tháng 8 năm 1964, giặc Mỹ bắt đầu cho máy bay bắn phá gây tội ác ở miền Bắc. Thiếu úy Nguyễn Viết Xuân cùng đồng đội hành quân lên miền tây Quảng Bình bảo vệ vùng trời của Tổ quốc.

Vai diễn cuối cùng

Có một diễn viên già đã về hưu và sống độc thân. Mùa hè năm ấy, ông về một làng vắng vẻ ở vùng núi, sống với gia đình người em của ông là giáo viên trường làng.

Rùa và Hươu

Rùa vốn chậm chạp nhất trong các loài chim thú. Nó biết phận mình nên chẳng khi nào tỏ ra kiêu ngạo. Trái lại, nó rất khiêm nhường. 

Cậu bé đứng ngoài lớp học

Vũ Duệ người làng Trình Xuyên, huyện Sơn Vi, Sơn Tây (nay là huyện Thanh Sơn, tỉnh Vĩnh Phúc).

Chú ốc sên thích đi du lịch

Dưới gốc cây ở một khu rừng nọ, có một chú Ốc sên sinh sống. Từ trước tới nay, Ốc sên chưa bao giờ đi xa cả nên nó không hề biết thế giới bên ngoài rộng lớn tới mức nào...

Avanti thông minh

Avanti nổi tiếng là một người thông minh, giỏi đối đáp. Một hôm, Avanti mở một xưởng nhuộm, Bayi muốn chơi khăm Avanti, liền đến xưởng nhuộm và nói với ông: Avanti này, nghe nói tay nghề của ông rất giỏi, ông có thể giúp tôi...