Xe Lu và Xe Ca

Một hôm, trên quãng đường kia, có chiếc xe lu lù rù chuyển bánh. Từ cột cây số này tới cột cây số kia, xe lu cứ vừa lăn vừa thở, mãi mới đến đích.

- Mà sao cậu ta lại không chịu chạy nhanh lên nhỉ?

Có ai hỏi thế, xe lu trả lời:

– Tôi cần đi chậm!

Nghe vậy, xe ca phóng vèo tới, chê:

– Nói khoác!

Xe lu hiền lành:

– Tớ nói thật đấy!

Xe ca nổ máy:

– Thôi đi! Xin chào nhé!

Và xe ca phóng vút.

Một lần, thấy xe ca chạy tới, xe lu gọi:

– Xe ca ơi! Cho mình hỏi thăm…

Xe ca dừng lại.

– Cái gì thế?

– Cậu ở đằng kia về, thấy đường đi có tốt không?

Xe ca khủng khỉnh:

– Cậu ngại đi vì đi chậm mỏi chân chứ gì? Tớ không biết, cậu lên mà xem…

Sau đấy trời mưa. Xe lu cứ đội nước lần tới. Trong khi ấy, xe ca đã vào nhà nghỉ. Tạnh mưa, xe ca lao ra, vượt xe lu. Xe lu gọi:

– Này, đợi tớ đi trước xem sao đã, không có…

Chẳng thèm nghe hết, xe ca cứ phóng và nghĩ: “Bò như rùa ấy, ai đợi được! Mình mà lại phải chơi với cái cậu lù đù ấy thì chán chết!”.

Xe ca cứ phóng đi. Xe lu cố lăn thật nhanh.

Tới một quãng đường mới mở chưa “lu” kỹ, xe ca bị sa hố cứ quay tít bánh xe tại chỗ, không sao tiến lên được, mà cũng không lùi lại được. May mà có anh xe cần trục nhấc xe ca ra chỗ khác. Xe lu bò tới quãng đường hỏng, rải đá lên rồi lăn đi lăn lại cho mịn.

Đường đã chữa xong, xe lu gọi:

– Đi thôi nào, cậu xe ca ơi!

Bây giờ xe ca mới hiểu vì sao xe lu không chạy nhanh.

Từ hôm ấy, đù đi đâu đi đâu, xe ca cũng kể lại cho xe lu biết tình hình đường đất tốt, xấu ra sao. Xe lu có hỏi gì, xe ca cũng không bỏ chạy.

Cho đến bây giờ, bất cứ chiếc xe nào dù có chạy nhanh đến đâu cũng không chê xe lu chạy chậm nữa.

Ăn "mầm đá"

Tương truyền vào thời vua Lê - chúa Trịnh có ông Trạng Quỳnh là người rất thông minh. Trạng thường dùng lối nói hài hước hoặc những cách độc đáo để châm biếm thói xấu của vua chúa, quan lại và bênh vực dân lành.

Điền thanh và Cỏ gừng

Vào một ngày mưa kia, ở giữa hai luống khoai lang mọc lên từng khóm cây lăn tăn, xanh rờn...

Trời biết, đất biết, ta biết

Năm 1504, vua Lê Hiến Tông băng hà, di chiếu lập người con thứ ba tên là Thuần (tức vua Túc Tông sau này), chứ không lập con thứ hai là Tuấn (tức vua Uy Mục sau này), vì người con này bất tài, vô đạo.

Lòng trung thực của một gã ăn mày đáng kính

Một ngày nọ, ông lão ăn xin gõ cửa một lâu đài tráng lệ. Ông nói với người quản gia: Vì tình yêu của Chúa, xin hãy bố thí cho kẻ nghèo này...

Ai nghèo hơn

Cách đây rất lâu, thành phố Philadelphia của nước Mỹ thường xuyên xảy ra nạn cướp bóc. Khi ra đường, mọi người thường mang theo một ít tiền, để nếu có gặp cướp thì sẽ đưa cho chúng, nhằm bảo toàn tính mạng của mình...

Suối nguồn và dòng sông

Có một dòng sông xinh xắn, nước trong vắt. Đây nước soi cả trời mây lồng lộng. Ban đêm, mặt nước lấp lánh trăng sao. Thật huyền ảo và thơ mộng. Dòng Sông ấy là con của bà mẹ Suối Nguồn.

Cá Mập và Cá Kiếm

Một hôm, Cá Kiếm mẹ đưa con đến một khe đá, bảo cá con ở yên một chỗ để cá mẹ đi kiếm ăn. Một lát sau, một con Cá Mập đến cửa khe đá, khóc lóc nói với cá con...

Chuyện kể về Lương Thế Vinh

Thủa nhỏ, Lương Thế Vinh trọ học ở phía nam kinh thành. Vinh rất thông minh, học hành chóng giỏi. Trong khi chơi đùa với các bạn, Vinh cũng tìm được nhiều trò chơi lí thú.

Ốc Sên giành giải đặc biệt

Cứ ba năm một lần, trong khu rừng lại tổ chức một cuộc thi chạy, cuộc thi năm nay đã là lần thứ bảy rồi đấy. Các động vật trong khu rừng đều tham gia thi chạy nên không khí cạnh tranh rất sôi nổi...