Xe Lu và Xe Ca

Một hôm, trên quãng đường kia, có chiếc xe lu lù rù chuyển bánh. Từ cột cây số này tới cột cây số kia, xe lu cứ vừa lăn vừa thở, mãi mới đến đích.

- Mà sao cậu ta lại không chịu chạy nhanh lên nhỉ?

Có ai hỏi thế, xe lu trả lời:

– Tôi cần đi chậm!

Nghe vậy, xe ca phóng vèo tới, chê:

– Nói khoác!

Xe lu hiền lành:

– Tớ nói thật đấy!

Xe ca nổ máy:

– Thôi đi! Xin chào nhé!

Và xe ca phóng vút.

Một lần, thấy xe ca chạy tới, xe lu gọi:

– Xe ca ơi! Cho mình hỏi thăm…

Xe ca dừng lại.

– Cái gì thế?

– Cậu ở đằng kia về, thấy đường đi có tốt không?

Xe ca khủng khỉnh:

– Cậu ngại đi vì đi chậm mỏi chân chứ gì? Tớ không biết, cậu lên mà xem…

Sau đấy trời mưa. Xe lu cứ đội nước lần tới. Trong khi ấy, xe ca đã vào nhà nghỉ. Tạnh mưa, xe ca lao ra, vượt xe lu. Xe lu gọi:

– Này, đợi tớ đi trước xem sao đã, không có…

Chẳng thèm nghe hết, xe ca cứ phóng và nghĩ: “Bò như rùa ấy, ai đợi được! Mình mà lại phải chơi với cái cậu lù đù ấy thì chán chết!”.

Xe ca cứ phóng đi. Xe lu cố lăn thật nhanh.

Tới một quãng đường mới mở chưa “lu” kỹ, xe ca bị sa hố cứ quay tít bánh xe tại chỗ, không sao tiến lên được, mà cũng không lùi lại được. May mà có anh xe cần trục nhấc xe ca ra chỗ khác. Xe lu bò tới quãng đường hỏng, rải đá lên rồi lăn đi lăn lại cho mịn.

Đường đã chữa xong, xe lu gọi:

– Đi thôi nào, cậu xe ca ơi!

Bây giờ xe ca mới hiểu vì sao xe lu không chạy nhanh.

Từ hôm ấy, đù đi đâu đi đâu, xe ca cũng kể lại cho xe lu biết tình hình đường đất tốt, xấu ra sao. Xe lu có hỏi gì, xe ca cũng không bỏ chạy.

Cho đến bây giờ, bất cứ chiếc xe nào dù có chạy nhanh đến đâu cũng không chê xe lu chạy chậm nữa.

Những cậu bé đầu trọc

Gia-sếch được phân vào lớp tôi hồi tháng mười. Hôm đầu đến lớp, nó nhìn quanh lớp một lượt để tìm một chỗ chưa có ai ngồi.

Chuyện lạ trong rừng

Tối hôm qua, trong khu rừng bỗng nhiên xảy ra rất nhiều chuyện kì lạ: Cái đuôi sặc sỡ của chim Công bỗng nhiên không còn. Cú mèo thì có một bộ mặt giống hệt như Chuột đồng, bộ lông mềm mượt của Khỉ vàng bỗng nhiên trở nên đen đúa...

Bé Nam và con rùa Hồ Gươm

Bé Nam đang đứng tránh mưa trong một cái tháp nhỏ ở một góc bờ Hồ Gươm gần ngã tư đường Tràng Thi và đường Lê Thái Tổ...

Ngựa Trắng không nghe lời mẹ

Có một chú Ngựa Trắng lúc nào cũng muốn làm trái với những điều đã được dặn.

Người cha của hơn 8000 đứa trẻ

Nằm chơi vơi giữa Ấn Độ Dương, Ma-đa-ga-xca là vùng đất khắc nghiệt nhất châu Phi, quanh năm hứng chịu những trận bão từ ngoài khơi đổ bộ vào.

Ngọn đuốc sống Lê Văn Tám

Được quân Anh che chở và giúp sức, ngày 23 tháng 9 năm 1945, giặc Pháp nổ súng ở Sài Gòn, hòng trở lại cướp nước ta. Nhân dân Sài Gòn sôi sục căm thù, xông lên đánh trả quân xâm lược.

Bé Mai đã lớn

Bé Mai rất thích làm người lớn. Bé thử đủ mọi cách: bé đi dép của mẹ, bé cài trâm lên mái tóc theo kiểu của cô. Bé lại còn đeo đồng hồ tay nữa. Nhưng chẳng có kết quả. Mọi người chỉ nhìn bé, cười chế giễu.

Giấc mơ của cậu bé Phun-tơn

Elô-be Phun-tơn sinh ngày 14-11-1765, tại Mĩ. Cha mất sớm, nhà nghèo, lên 9 tuổi, Phun-tơn mới được đến trường. Vì giàu trí tưởng tượng, biết kể chuyện lại biết vẽ, cậu bé được bè bạn rất quý mến.

Xe đạp con trên đường phố

Sáng sớm nay mọi người đã đi làm hết. Chỉ còn mỗi mình Xe Đạp con ở nhà. Nằm một mình buồn quá, Xe Đạp con nghĩ: “Mình phải đi dạo phố mới được!”