Trần Nguyên Thái, cô gái đoạt 5 Huy chương Vàng

Trần Nguyên Thái sinh ra xinh xắn như nhiều bé gái khác. Năm 1966, tai hoạ giáng xuống khi cô bé mới 2 tuổi. Mẹ đi làm đêm, chị gái 11 tuổi trông em làm đổ đèn dầu. Ngọn lửa bùng lên, liếm vào chăn màn, vào chiếc áo bông quấn quanh người Thái. Tai nạn khủng khiếp đó không cướp đi mạng sống của cô bé nhung làm mất một bàn tay cô, làm sém da một bên má và cánh tay. Thái lớn lên với mặc cảm tự ti, dù được gia đình hết lòng thương yêu.

Bàn tay phải không còn, Thái tập viết và làm mọi việc bằng tay trái. Năm Thái học lớp 12, bác sĩ Đỗ Xuân Hợp ở Bệnh viện Quân y 108 muốn chịu mọi phí tôn làm bàn tay giả cho Thái. Nhưng làm tay giả thì phải cưa mất một phần tay mà bàn tay cũng chỉ “làm cảnh”, không sử dụng được. Thái suy nghĩ và quyết định không làm tay giả.

Năm 1983, học xong lớp 12, Thái đi bán sách, tự kiếm sống. Quầy sách là một góc nhỏ bên vỉa hè. Vì ít vôn, tiền bán sách của Thái chỉ đủ ăn sáng, ăn trưa, còn bữa tốì đã có bô’ mẹ và chị lo.

Để có sức khoẻ và vượt qua mặc cảm, hơn 20 năm nay, Thái đã chọn môn thể thao bơi. Mỗi lần xuống nước, Thái cảm thây dễ chịu, mọi chán nản tan biến. Thái chọn môn bơi ếch để bàn tay xấu không giơ lên mặt nước. Năm 1998, Thái gia nhập Câu lạc bộ người khuyết tật Hà Nội và luyện tập dưới sự kèm cặp của huấn luyện viên Nguyễn Trần Chính.

Thái rất say mê luyện tập. Sáng nào cô cũng dậy từ 5 giờ, chạy 1 tiếng ở sân vận động. Buổi chiều tập bơi 3 tiếng. Thời gian khác tập trong phòng kéo tay, rèn cơ bụng, bật nhảy… Rèn luyện căng thắng như thế nhưng sáng nào, đúng 9 giờ, Thái đã có mặt ở quầy sách.

Công luyện tập của Thái đã được đền đáp. Tại Đại hội thể thao người khuyết tật Đông Nam Á tổ chức ở Ma-lai-xi-a tháng 10 – 2001, Thái đã mang về cho Tổ quốc 5 Huy chương Vàng. Xuất sắc nhất trong số huy chương này là chiến thắng ở cự li 50 mét ếch với 52 giây 77, vượt kỉ lục thế giới của vận động viên khuyết tật Nhật Bản năm 1996 (54 giây 2).

Người thầy của tuổi thơ

Hồi mười một tuổi, tôi vẫn gầy và ẻo lả như một cọng cỏ mảnh. Một hôm, mẹ mang về cho tôi một con mèo mướp nhỏ, ốm yếu.

Cậu bé Niu-tơn

Sinh ra trong một gia đình nông dân ở Anh, năm 12, cậu bé Niu-tơn mới được ra thành phố đi học. Thoạt đầu, cậu chỉ là một học trò bình thường.

Vua Lý Thái Tông đi cày

Lý Thái Tông (1000-1054) là một ông vua có nhiều chiến công hiển hách, đồng thời cũng rất quan tâm phát triển sản xuất, mở mang văn hoá, chăm lo đời sống nhân dân.

Bản Sonate ánh trăng

Beethoven là nhạc sĩ thiên tài người Đức, ông đã sáng tác ra rất nhiều bản nhạc bất hủ. Trong số đó, có một bản sonate dành cho đàn piano vô cùng nổi tiếng tên là Bản sonate Ánh Trăng...

Chị em tôi

Từ đó, tôi không bao giờ dám nói dối ba đi chơi nữa. Thỉnh thoảng, hai chị em lại cười phá lên khi nhắc lại chuyện nó rủ bạn vào rạp chiếu bóng chọc tức tôi, làm cho tôi tỉnh ngộ.

Những chú bé không chết

Phát xít Đức ồ ạt đưa quân sang xâm lược Liên Xô. Đến đâu, chúng cũng cướp phá, bắn giết hết sức tàn bạo…

Quả táo của ai?

Trời về cuối thu. Từ lâu cây đã rụng lá. Cây táo giữa rừng chỉ còn mỗi một quả...

Đừng chết vì sợ hãi

Khu rừng mà Dê Trắng sinh sống có một con Hổ Xám rất hung ác. Bao nhiêu con vật hiền lành đã phải bỏ mạng dưới nanh vuốt của nó. Hổ Xám trở thành ác mộng đối với các con vật. Không khí chết chóc bao trùm lên cả khu rừng.

Tên cướp thật - Tên cướp giả

Vào thời Tấn, có một vị quan huyện tên là Phù Dung, tư chất thông minh, tài trí hơn người khiến ai cũng trầm trồ, thán phục. Một buổi chiều nọ, có một bà lão đang trên đường về nhà thì gặp một tên cướp...