Gà và Cáo

– Mẹ ơi!… Lạc mẹ rồi!…Mẹ ơi!…

Chú Gà rừng con đang kêu khóc bỗng nghe tiếng ồm ồm:

– Lạc mẹ hả?

Một bác gì đó cao lớn, mắt sáng, mồm nhọn râu vểnh, có tới bốn chân, đứng ngay bên cạnh hỏi nó.

– Vâng … vâng – sợ hãi, Gà con lí nhí đáp.

– Lạc thì tìm đường về với mẹ chứ. Nhớ đường về không?

– Dạ… Đường cháu nhớ mang máng nhưng đi một mình, cháu sợ Cáo lắm.

– Thế mày thấy Cáo bao giờ chưa?

– Chưa, bác ạ.

Giọng bác “gì đó” chợt nhẹ nhàng:

– Cáo, sợ gì. Nhà ở đâu, cháu cứ tìm về. Đừng sợ, bác theo trông cháu, Cáo đến, bác đánh Cáo.

Thế là Gà con nín, vừa lon ton chạy vừa cố nhớ đường về, bác “gì đó” bám nó sát gót. Đi một quãng, Gà con hỏi:

– Bác ơi! Bác là bác gì ạ?

Bác “gì đó” cố giấu nụ cười:

– Bác là bác Nhân Đức.

Sau mấy lần chạy lên, chạy xuống, rẽ phải, rẽ trái. Gà con hắt đầu vào bụi tre, reo lên:

– Nhà cháu đây!

Bác Nhân Đức vội né mình sau bụi rậm, khẽ bảo Gà con:

– Cháu gọi mẹ ra cho mẹ mừng.

Gà con chả ngờ mẹ chú vừa bay ra, bác Nhân Đức đã chộp cổ mẹ, tha đi.

Khốn khổ thay cho đàn Gà Rừng con, bác “Nhân Đức” ấy là lão Cáo.

– Mẹ ơi!… Lạc mẹ rồi!…. Mẹ ơi!…

Lão Cáo đang đi chợt nghe tiếng Gà rừng con khóc lóc ven rừng! Hay quá! Lại được chén rồi!

Sau vài lần hỏi han ân cần, lão Cáo vui vẻ dẫn chú Gà rừng con lạc mẹ, sợ Cáo mà chưa gặp Cáo bao lần nào, tất nhiên lão xưng tên: “Nhân Đức”.

Lần nãy, lão Cáo theo chú Gà vào cái hang khá sâu, nửa tối, nửa sáng. Gà vừa cất tiếng “mẹ ơi!”, bác Gấu xô ra. Huỵch! Huỵch! Cáo bị hai quả đấm.

Cáo quay mình chạy. Chả ngờ cửa hang có bác Gấu khác đứng chặn. Sáu anh em Gà con trong hang vui sướng reo lên khi nghe thấy những tiếng:

– Huỵch! Này! Nhân Đức! Huỵch! Huỵch! Này! Nhân Đức! Nhân Đức!

Lão Cáo chết nhăn răng. Lão không biết: Mươi ngày trước, vợ chồng bác Gấu đã mang sáu chú Gà mất mẹ về hang nuôi nấng, che chở.

Nghe chuyện chú Gà rừng lạc mẹ kể, hai bác Gấu hào hiệp đoán ra thủ phạm giết mái mẹ. Theo mưu bác Gấu chồng, chú Gà rừng con dũng cảm nhất đàn gà giả lạc mẹ lừa Cáo đến hang. Khi gặp chú Gà con khóc lóc. Lão Cáo nham hiểm say mồi chẳng hề hay biết bác Gấu vợ đã từ cây cao gần đó tụt xuống, hết sức bí mật theo sau lão về chặn cửa hang.

Đôi dép

Hai chiếc dép là đôi bạn chơi với nhau rất thân. Không biết chúng chơi chung từ bao giờ, chỉ biết từ rất lâu, lâu lắm rồi. 

Chú bộ đội lái máy bay

Trước giờ vào lớp, chúng em đang chơi thì có một chú bộ đội đến. Chú đội chiếc mũ có ông sao trên nền xanh da trời. Chú hỏi thăm cô giáo. Một bạn vào thưa với cô. Cô vội vàng bước ra.

Đàn cá heo và bản nhạc

Ở vùng biển Bắc cực trời rét đậm. Băng giá ngay càng nhiều, diện tích mặt nước chưa đóng băng dần dần bị thu hẹp lại. Đàn cá heo sống trong khu vực đó vùng vẫy và có nguy cơ chết vì băng giá.

Bài học nhớ đời của tôi

Hồi nhỏ, có lần bố tôi đánh tôi một trận rất đau. cảm giác đau tôi quên đã lâu nhưng lí do bị đòn tôi vẫn nhớ như in.

Con đã lớn thật rồi!

Có một cô bé sang nhà dì chơi. Vì đang dỗi mẹ nên em ngồi buồn thiu. Thấy vậy, dì hỏi: Cháu có chuyện gì buồn à? Đến bữa rồi, ăn cơm với dì nhé?

Cảm ơn anh hà mã

Dê rủ cún vào rừng chơi, khi quay về thì bị lạc đường.

Người đảng viên Đảng Cộng sản Đông Dương gốc Bỉ

Đó là ông Phrăng Đơ Bô-en, tên Việt là Phan Lăng. Quê hương ông ở Vương quốc Bỉ.

Phí Trực xử án

Phí Trực là quan án đời nhà Trần, ông nổi tiếng thông minh và làm việc rất cẩn thận nên ai cũng kính nể. Mỗi lần xử án, Phí Trực thường xem đi xét lại rất kĩ, quyết không chịu xử sai.

Xe đạp con trên đường phố

Sáng sớm nay mọi người đã đi làm hết. Chỉ còn mỗi mình Xe Đạp con ở nhà. Nằm một mình buồn quá, Xe Đạp con nghĩ: “Mình phải đi dạo phố mới được!”