Gà và Cáo

– Mẹ ơi!… Lạc mẹ rồi!…Mẹ ơi!…

Chú Gà rừng con đang kêu khóc bỗng nghe tiếng ồm ồm:

– Lạc mẹ hả?

Một bác gì đó cao lớn, mắt sáng, mồm nhọn râu vểnh, có tới bốn chân, đứng ngay bên cạnh hỏi nó.

– Vâng … vâng – sợ hãi, Gà con lí nhí đáp.

– Lạc thì tìm đường về với mẹ chứ. Nhớ đường về không?

– Dạ… Đường cháu nhớ mang máng nhưng đi một mình, cháu sợ Cáo lắm.

– Thế mày thấy Cáo bao giờ chưa?

– Chưa, bác ạ.

Giọng bác “gì đó” chợt nhẹ nhàng:

– Cáo, sợ gì. Nhà ở đâu, cháu cứ tìm về. Đừng sợ, bác theo trông cháu, Cáo đến, bác đánh Cáo.

Thế là Gà con nín, vừa lon ton chạy vừa cố nhớ đường về, bác “gì đó” bám nó sát gót. Đi một quãng, Gà con hỏi:

– Bác ơi! Bác là bác gì ạ?

Bác “gì đó” cố giấu nụ cười:

– Bác là bác Nhân Đức.

Sau mấy lần chạy lên, chạy xuống, rẽ phải, rẽ trái. Gà con hắt đầu vào bụi tre, reo lên:

– Nhà cháu đây!

Bác Nhân Đức vội né mình sau bụi rậm, khẽ bảo Gà con:

– Cháu gọi mẹ ra cho mẹ mừng.

Gà con chả ngờ mẹ chú vừa bay ra, bác Nhân Đức đã chộp cổ mẹ, tha đi.

Khốn khổ thay cho đàn Gà Rừng con, bác “Nhân Đức” ấy là lão Cáo.

– Mẹ ơi!… Lạc mẹ rồi!…. Mẹ ơi!…

Lão Cáo đang đi chợt nghe tiếng Gà rừng con khóc lóc ven rừng! Hay quá! Lại được chén rồi!

Sau vài lần hỏi han ân cần, lão Cáo vui vẻ dẫn chú Gà rừng con lạc mẹ, sợ Cáo mà chưa gặp Cáo bao lần nào, tất nhiên lão xưng tên: “Nhân Đức”.

Lần nãy, lão Cáo theo chú Gà vào cái hang khá sâu, nửa tối, nửa sáng. Gà vừa cất tiếng “mẹ ơi!”, bác Gấu xô ra. Huỵch! Huỵch! Cáo bị hai quả đấm.

Cáo quay mình chạy. Chả ngờ cửa hang có bác Gấu khác đứng chặn. Sáu anh em Gà con trong hang vui sướng reo lên khi nghe thấy những tiếng:

– Huỵch! Này! Nhân Đức! Huỵch! Huỵch! Này! Nhân Đức! Nhân Đức!

Lão Cáo chết nhăn răng. Lão không biết: Mươi ngày trước, vợ chồng bác Gấu đã mang sáu chú Gà mất mẹ về hang nuôi nấng, che chở.

Nghe chuyện chú Gà rừng lạc mẹ kể, hai bác Gấu hào hiệp đoán ra thủ phạm giết mái mẹ. Theo mưu bác Gấu chồng, chú Gà rừng con dũng cảm nhất đàn gà giả lạc mẹ lừa Cáo đến hang. Khi gặp chú Gà con khóc lóc. Lão Cáo nham hiểm say mồi chẳng hề hay biết bác Gấu vợ đã từ cây cao gần đó tụt xuống, hết sức bí mật theo sau lão về chặn cửa hang.

Hai em bé trong rừng rậm

CÓ HAI EM BÉ, một  trai và một gái, đang đến trường. Chúng phải đi qua một khu rừng rậm và đẹp. Trên đường thì nóng và bụi, nhưng trong rừng lại mát và vui.

Anh hùng Kim Đồng

Anh hùng Kim Đồng (tên thật là Nông Văn Dền) sinh năm 1928, dân tộc Nùng, tại bản Nà Mạ, xã Trường Hà, huyện Hà Quảng, tỉnh Cao Bằng. Khi hy sinh, Kim Đồng là đội trưởng Đội Nhi đồng Cứu quốc...

Kỉ Xương học bắn

Cam Thằng là nhà thiện xạ thời cổ. Phi Vệ học nghề bắn cung của Cam Thằng, sau giỏi hơn cả thầy.

Cây gạo cõng mặt trời

Dòng sông nhỏ chảy qua làm cánh đồng lúa bị tách làm đôi. Đường tách ấy, mùa hè nhuốm màu tím ngát của hoa bèo, mùa thu chuyển màu nước xanh biếc mây trời, mùa đông soi bóng những mảng lá vàng...

Món quà sinh nhật

Ngày kỉ niệm sinh nhật lần thứ 7 của bé Thủy, mẹ bé đưa con gái ra phố mua quà tặng. Mẹ bé bảo con thích đồ chơi nào thì mẹ mua cho, nhưng chỉ được mua một thứ thôi.

Con vẹt nghèo

HẰNG NĂM, MỖI KHI MÙA XUÂN VỀ, các giống chim và thú vật lại rủ nhau tới rừng mở hội. Nào Voi, Gấu, Hổ, Lợn Lòi... trổ tài thi khoẻ. Nào Khỉ, Vượn, Sóc... đua nhau leo trèo. Còn các giống chim khác thì thi giọng hát.

Bữa tiệc trong rừng

Mùa thu đã về, bầu trời trong vắt, không một gợn mây. Không khí trong sạch, thơm ngát mùi hoa dại. Các con vật và chim muông trong rừng vui hẳn lên. Chúng rủ nhau mở hội mừng mùa quả chín.

Rô-bin-sơn ở đảo hoang

Rô-bin-sơn Cru-sô là một chàng trai người Anh rất ham mê đi biển. Trong một chuyến đi, con tàu của anh gặp một cơn bão khủng khiếp. Tất cả các bạn đồng hành của anh đều chết, chỉ mình anh may mắn sông sót.

Cây đèn bị đổ

Jean Baptiste Jolly sinh ra trong một gia đình nghèo ở thủ đô Paris (Pháp). Ngay từ khi mới 13 tuổi, cậu bé Jolly đã phải tìm việc làm để phụ giúp cha mẹ. Vì tuổi còn nhỏ nên không ai muốn thuê cậu bé làm cả...