Vua Lý Thái Tông đi cày

Lý Thái Tông (1000-1054) là một ông vua có nhiều chiến công hiển hách, đồng thời cũng rất quan tâm phát triển sản xuất, mở mang văn hoá, chăm lo đời sống nhân dân.

Sử cũ còn ghi nhiều lần vua đi thăm ruộng hoặc cày ruộng tịch điền (cày ruộng sau lễ tế Thần Nông vào đầu xuân) : mùa thu năm 1030 vua ngự ra ruộng ở ô Lộ xem gặt lúa, mùa xuân năm 1032, vua cày ruộng ở Đỗ Động Giang ; mùa xuân năm 1042, vua cày ruộng ở Kha Lãm,…

Tháng hai âm lịch, năm 1038, vua ra cửa Bố Hải, cho người dọn cỏ, đắp đàn để đích thân nhà vua tế lễ Thần Nông. Tế xong, vua xuống ruộng, tự cầm cày. Các quan có người can rằng :

– Đó là việc của nông phu, Bệ hạ cần gì phải làm thế?

Vua nói:

– Trẫm không tự cày thì lấy gì làm xôi cúng, lấy gì để trăm họ noi theo?

Năm Giáp Thân (1044), cả nước được mùa, vua bảo:

– Nếu trăm họ đã no đủ, trẫm lo gì không no đủ.

Nói xong, liền xuống chiếu giảm một nửa tiền thuế cho dân.

Ngày ấy, trong nước có bệnh sính dùng hàng ngoại. Nhiều mặt hàng ta đã sản xuất được, thậm chí sản xuất với chất lượng cao, nhưng những kẻ có đầu óc sùng ngoại vẫn tìm cách nhập hàng vào, gây nguy hại cho sản xuất trong nước. Năm 1040, vua dạy cung nữ dệt gấm vóc. Tháng hai âm lịch, vua cho đem hết gấm vóc của nước Tống ở trong kho ra may áo ban cho các quan. Nhà vua làm vậy để tỏ ý là từ nay vua sẽ dùng gấm vóc tự dệt, không dùng hàng nước Tống nữa.

Suốt một đời làm vua, Lý Thái Tông được ca ngợi là vị vua hiền, có nhiều công tích nhưng ông vẫn tự răn mình: “Trẫm là người ít đức, đứng đầu thần dân, dậy sớm thức khuya, lúc nào cũng lo sợ như lội vực sâu, chưa biết lấy đạo gì để thấu trời đất, lấy đức gì để kịp vua Nghiêu, vua Thuấn.”

Thấy các quan xử án làm nhiều người oan uổng, nhà vua giao cho triều thần soạn bộ luật cho rõ ràng, dễ hiểu, dễ thực hiện. Đó là bộ luật đầu tiên của nước ta.

Năm 1049, vua chiêm bao thấy Phật Bà Quan Âm ngồi trên toà sen và dắt vua lên toà. Tỉnh dậy, vua đem việc ấy bàn với triều đình rồi cho xây một ngôi chùa hình toà sen đặt trên một cột đá ở giữa hồ sen. Đó là Chùa Một Cột ở Thủ đô Hà Nội ngày nay.

Cô con gái út của ông mặt trời

Ông mặt trời có rất nhiều con nhưng chỉ có một cô con gái duy nhất là Út Trăng xinh đẹp, bé bỏng.

Suối nguồn và dòng sông

Có một dòng sông xinh xắn, nước trong vắt. Đây nước soi cả trời mây lồng lộng. Ban đêm, mặt nước lấp lánh trăng sao. Thật huyền ảo và thơ mộng. Dòng Sông ấy là con của bà mẹ Suối Nguồn.

Nàng tiên hoa cúc

Ngày xửa ngày xưa, có một chàng trai tên là A Ngưu sinh sống bên bờ sông Vận Hà. Nhà A Ngưu rất nghèo, năm bảy tuổi, cậu bé mồ côi cha, hai mẹ con cậu bé sống lay lắt qua ngày nhờ những đồng tiền dệt vải của mẹ...

Thưa chuyện với mẹ

Từ ngày phải nghỉ học, Cương đâm ra nhớ cái lò rèn cạnh trường. Một hôm, em ngỏ ý với mẹ: Mẹ nói với thầy cho con đi học nghề rèn. 

Đôi cánh của ngựa trắng

Ngày xưa khi chưa trở về ở với người, ngựa họp thành đàn ởgần rừng. Trên những bãi cỏ xanh rờn, các chú ngựa non tha hồ chạy nhảy, ngày này qua ngày khác.

Chú mèo đánh răng

Bác Lợn mới mở cửa hàng bán bàn chải đánh răng, trước cửa có treo một biển quảng cáo rất to: “Bàn chải đánh răng chất lượng hạng nhất, một lần sạch ngay”.

In chữ rời

Ngày xưa, những bản in đầu tiên được tạo ra bằng cách khắc chữ lên trên một tấm gỗ rồi mới in ra giấy. Tương truyền, Tất Thăng là người đầu tiên phát minh ra kĩ thuật in chữ rời, giúp cho hiệu quả in ấn được nâng lên gấp mấy chục lần...

Que diêm tự cháy

Chúng ta đã biết người nguyên thủy từng đập đá lấy lửa, từng truyền giữ lửa như báu vật. Và thực tế “thần lửa” luôn luôn được mọi người tôn thờ.

Cá Rô Ron không vâng lời mẹ

Con người có cái cần câu. Đầu cần câu buộc sợi dây cước. Đầu sợi dây cước buộc lưỡi câu. Lưỡi câu mắc con mồi ngon, thả xuống nước. Con cá nào tham mồi đớp phải, người ta giật lên là chết...