Hội võ mùa xuân

Mùa xuân năm 1753. Cây đào cổ thụ bên lễ đài thi võ đang trổ hoa đỏ thắm. Lễ đài được trang hoàng rực rỡ. Cờ xí rợp trời. Trên khán đài, đức vua Lê Hiển Tông, chúa Trịnh Doanh và đông đủ các quan đại thần đã tề tựu. Các cơ đội lính theo đội hình đứng nghiêm trang để theo dõi cuộc thi võ.

Theo lệnh chúa Trịnh Doanh, tiếng loa dõng dạc vang lên:

– Xin mời quan Đại tư đồ Siêu quận công Nguyễn Gia Châu ra bắn cung khai mạc!

Tiếng loa vừa dứt, từ phía xa, một vị tướng già râu tóc bạc phơ uy nghi trên mình ngựa phóng tới. Chiếc áo bào bằng gấm xanh in hình hai mươi bốn rồng năm móng bay phần phật theo bước ngựa. Siêu quận công đã từng bốn mươi năm cầm quân trấn thủ Nghệ An, quân Nguyễn ở Đàng Trong không một lần dám xâm lấn nên nhân dân được an cư lạc nghiệp. Uy danh của ông được cả trong triều ngoài trấn ngưỡng mộ. Ông được triều đình ban áo gấm, đồ nghi trượng như một bậc vương giả, dân địa phương tôn xưng là “Vị chúa lưu đồn”.

Năm ngoái Siêu quận công sang tuổi bảy nhăm, đã xin trí sĩ, năm nay lại được triều đình gọi ra cầm quân tiếp với chức vụ đứng đầu võ ban. Vị tướng già đến trước lễ đài bái tạ, rồi ung dung khiên ngựa vào trường bắn. Theo truyền thống, Siêu quận công được bắn bốn phát tên khai mạc.

Ông không khỏi có chút lo lắng. Vừa chầm chậm tháo cung, ông vừa khẽ nhắm mắt trấn tĩnh. Rồi bằng những động tác thành thục dứt khoát, ông giương cung, mũi tên vút bay đi trúng ngay hồng tâm. Tiếng hò reo lại càng vang động khắp đấu trường. Vị tướng già liền thu cương cho ngựa tới lễ đài bái yết.

Đức Vua vui vẻ hỏi :

– Có bốn tên sao tướng quân chỉ bắn một?

Siêu quận công cung kính đáp:

– Bẩm Hoàng thượng, nhờ hồng phúc bắn một phát may trúng, bắn nữa chưa chắc đã được như ý ạ.

–  Đúng ! Tướng quân quả là người có đức khiêm, đã biết dừng đúng độ, không cậy tài mà có khi làm mất quân uy. Ta nghe nói con trai ngươi cũng có tài bắn cung, cho ra bắn tiếp, nghe!

– Thưa vâng!

Tiếng loa lại vang truyền:

– Xin mời quan Thiên sự nhật giảng Đạt vũ hầu Nguyễn Gia Ngô ra bắn cung tiếp!

Tiếng quân lính lại hò reo cổ vũ. Họ chỉ được nghe tài bắn cung của Đạt vũ hầu mà chưa được thấy một lần nên đều háo hức, không biết thực hư ra sao. Đạt vũ hầu trong giáp phục võ tướng, nai nịt gọn gàng, giục ngựa xông ra. Ngựa không dừng lại, bốn mũi tên vun vút lao đi. Cả bốn mũi tên đều trúng vào vòng trắng bao quanh hồng tâm.

Thấy vậy, Đức Vua hỏi:

– Tướng quân có tài bắn cung, sao không phát nào trúng hồng tâm vậy?

Đạt vũ hầu kính cẩn đáp:

– Bẩm Hoàng thượng! Thân phụ là tướng soái đã bắn trúng hồng tâm, nay thần vừa là con, vừa là quan thuộc đâu dám vượt lên trên ạ!

Nghe vậy, cả vua Lê và chúa Trịnh đều hài lòng:

– Thật là hổ phụ sinh hổ tử. Hai cha con nhà ngươi vẹn cả tài lẫn đức. Ban thưởng!

“Ban thưởng…” – Tiếng loa lại truyền vang.

Tiêng hò reo của các võ tướng cũng vang vang hoà theo!

 

Ý nghĩa

Truyện đề cao, ca ngợi hai phẩm chất cao quý: đạo cha con và đức khiêm nhường của những người tài đức. Hai phẩm chất này được thê hiện rất rõ ở lời nói và cách ứng xử của hai cha con Nguyễn Gia Châu và Nguyễn Gia Ngô trong hội võ mùa xuân.

Một trí khôn hơn trăm trí khôn

Một buổi sáng trời quang mây tạnh, đôi bạn dạo chơi trên đồng cỏ. Chúng đi sóng đôi với nhau, nhởn nhơ ngắm trời ngắm đất. Ánh mặt trời chiếu trên thảm cỏ non làm cho những giọt sương long lanh như những hạt ngọc...

Alexander Graham Bell – người phát minh ra điện thoại

Ngày 7- 8 – 1922, tất cả các máy điện thoại trên toàn nước Mĩ câm lặng, cả nước cử hành quốc tang tiễn biệt Alexander Graham Bell – người phát minh điện thoại vừa qua đời 5 ngày trước đó.

Chú thỏ tinh khôn

Trong khu rừng nọ có một chú thỏ, ngày kia khi nó đang thảnh thơi nằm ngủ ở dưới gốc sung. Đột nhiên có quả sung chín từ trên cây rới xuống đánh một cái bốp ngay giữa đầu.

Cá vượt đẻ

Bà Ba cẩn thận xem lại đôi quang thúng, buộc chặt thùng dầu hoả, thùng nước mắm vào để quang, lắc lắc xem có bị xô nghiêng hay không. Mưa gió là việc của trời, nhưng việc kiếm cơm của các gia đình nghèo thì không ngừng được

Bữa tiệc trong rừng

Mùa thu đã về, bầu trời trong vắt, không một gợn mây. Không khí trong sạch, thơm ngát mùi hoa dại. Các con vật và chim muông trong rừng vui hẳn lên. Chúng rủ nhau mở hội mừng mùa quả chín.

Hạt mầm thần kỳ

Hôm nay là ngày cuối tuần, nhưng cả bố và mẹ đều phải đi làm nên An Đông phải ở nhà một mình. Trước khi đi, bố mẹ dặn - Con ở nhà chơi ngoan nhé, đừng nghịch đồ đạc linh tinh, không cẩn thận là sẽ gặp nguy hiểm đấy...

Khát vọng sống

Giôn và Bin khập khiễng đi ra bờ suối. Mỗi người mang một khẩu súng và một cuộn chăn trên vai. Cả hai đều thấm mệt sau những ngày gian khổ dài đằng đẵng. Giôn bỗng trượt chân suýt ngã.

Đi tìm bạn

Thỏ Xám và Nhím Xù là đôi bạn chơi với nhau rất thân. Những buổi sáng mùa hè, hai bạn rủ nhau là bờ suối hái hoa, đào củ. Những buổi tối mùa thu hai bạn kéo nhau ra bãi cỏ nô đùa dưới ánh trăng.

Thế giới tí hon

Sáng chủ nhật, Tô nai nịt gọn ghẽ rồi đi vào làng. Cậu không quên đem theo con dao díp và khẩu súng cao su làm bằng gỗ ổi đã ngả màu đen bóng.