Rùa và Hươu

Rùa vốn chậm chạp nhất trong các loài chim thú. Nó biết phận mình nên chẳng khi nào tỏ ra kiêu ngạo. Trái lại, nó rất khiêm nhường. 

Nhưng thật khổ cho rùa, mỗi lần gặp các loài hươu, rùa đều bị chế giễu trêu chọc. Nó tức giận lắm nên tìm cách dạy cho hươu một bài học.

Một lần, rùa gặp hươu ở trong rừng, cạnh một con sông. Thấy rùa, hươu hỏi:

- Này rùa, cậu đi đâu mà tất bật thế?

- Tớ vừa đi kiếm mồi về. Tớ vừa giết được một con heo vòi nhưng lại chưa tha đi được.

- Heo vòi ư? Cậu mà cũng giết được heo vòi sao? - Hươu ngạc nhiên hỏi - Vậy thì cậu cứ đi gọi họ hàng đi, tớ sẽ giúp cậu canh giữ con mồi.

- Không được! - Rùa đáp - Tớ sẽ tự mang heo vòi về cho cả họ hàng nhà tớ. Cảm ơn cậu!

Nghe rùa nói vậy, hươu vô cùng sửng sốt:

- Cậu mà làm được vậy ư? Nếu cậu khoẻ vậy thì hãy thử đọ sức với tớ xem. Chúng ta cùng thi chạy.

- Đọ sức ư? - Rùa vờ hỏi lại. "Hươu đã mắc mưu mình, nó nghĩ và nói tiếp, tớ đâu dám.

- Hãy thử một lần xem. Cậu khoẻ đến thế kia mà! - Hươu khích.

- Thôi được! - Rùa đáp - Chúng ta sẽ thi như thế này: Tớ chạy dọc theo bờ sông bên kia, còn cậu chạy theo bờ bên này.

- Đồng ý! - Hươu nói - Nhưng mỗi khi tớ gọi "Này rùa" thì cậu ở đâu phải đáp lại cho tớ biết nhé!

- Được ! - Rùa đáp - Nhưng cậu hãy đợi để tớ bơi sang bên kia sông đã.

Rùa bơi sang bên kia sông và gọi tất cả họ hàng tới phân công mỗi người chờ sẵn ở một đoạn trước suốt dọc bờ sông. Khi tất cả đã tới vị trí của mình rồi, rùa mới gọi hươu:

- Cậu đã sẵn sàng chưa?

- Rồi ! - Hươu đáp.

- Ai sẽ chạy trước đây?

- Cậu chạy trước đi! - Hươu vênh mặt kênh kiệu đáp.

Nhưng rùa không chạy mà nói vọng sang:

- Này hươu, tớ chạy đây!

Ỷ vào tài của mình, hươu chần chừ mãi rồi mới bắt đầu chạy. Được một quãng, hươu gọi thử xem rùa ở đâu.

- Này rùa!

- Tớ ở đây! - Tiếng một con rùa ngang với hươu bên kia sông đáp lại. Hươu chạy tiếp. Chạy được một đoạn xa, hươu dừng lại và gọi:

- Này rùa!

- Tớ đây này! - Tiếng rùa bên sông đáp lại.

Hươu phát hoảng, cắm đầu chạy tiếp, và cứ mỗi lần hươu dừng lại gọi "Này rùa!" thì đều có tiếng đáp lại "Tớ đây!" ngay bên kia sông. Hươu mệt quá nhưng vẫn phải chạy. Cuối cùng, mệt quá, Hươu không chạy được nữa và ngã quỵ bên sông.

Rùa không thấy hươu gọi liền bơi sang sông, thấy hươu nằm cạnh bờ sông thoi thóp thở. Nó lấy nước lại cho hươu uống. Một lúc sau, hươu từ từ tỉnh dậy. Thấy rùa bên cạnh đang lo cho mình, nó hối hận và xấu hổ lắm.

- Rùa ơi! - Tớ cám ơn cậu. Xin cậu tha lỗi cho tớ vì tớ hay trêu chọc, chế giễu cậu. Cậu đừng giận tớ nữa nhé!

- Ừ ! - Rùa nhẹ nhàng đáp - Chúng mình vẫn là bạn của nhau kia mà.

Từ đó, hươu không còn chế giễu rùa chậm chạp nữa. Chúng trở thành đôi bạn thân thiết.

Xem thêm