Bác sĩ Gõ Kiến

Bác sĩ Gõ Kiến là bạn của núi rừng. Bác sĩ đi đến đâu cũng râm ran tiếng chào hỏi.

Vợ chồng nhà Sói mấy hôm nay mất ngủ vì Sói chồng đau răng. Lợi Sói sưng vù, không ăn uống gì được, suốt ngày há miệng rên hừ hừ. Đau quá, giữa đêm khuya Sói vợ mời bác sĩ Gõ Kiến đến chữa bệnh.

Không quản đêm tối, trời lạnh, bác sĩ Gõ Kiến đến ngay. Bác sĩ Gõ Kiến kiên trì khêu từng miếng thịt nhỏ xíu giắt sâu trong răng Sói chồng. Từ miệng Sói chồng, phả ra mùi hôi nồng nặc. Bác sĩ Gõ Kiến bôi thuốc vào chân răng Sói, thuốc ngấm đến đâu, cơn đau dịu đến đấy.

Sói chồng ngậm được miệng, hết đau, không rên hừ hừ nữa. Sói chồng nháy mắt cho Sói vợ, lập tức cửa hang đóng sập. Sói chồng cất giọng ồm ồm:

– Ngươi đã chữa cho ta khỏi bệnh, tốt lắm! Phần thưởng của ta là mi được làm bữa ăn lót dạ cho ta. Ba hôm nay ta không ăn gì rồi. Ngươi bằng lòng chứ!

– Rất bằng lòng!

– Ờ được, nhưng sao ngươi cứ nhìn ta trừng trừng thế, không sợ à?

– Không sợ, nhưng chỉ lo thôi! Nhìn vào mắt ông, biết ngay ông đang mắc bệnh hiểm nghèo, nguy hiểm đến tính mạng đấy!

Sói chồng sợ xanh mặt:

– Nguy hiểm đến tính mạng? Ngươi không đùa chứ?

– Ta không biết đùa?

Sói chồng sụp xuống chân bác sĩ Gõ Kiến, van lơn:

– Ồ, bác sĩ Gõ Kiến đáng kính, bác sĩ không biết đùa nhưng tôi lại thích đùa. Tôi nói đùa bác sĩ một chút cho vui đấy thôi chứ không có bữa ăn lót dạ nào đâu. Bác sĩ lại chữa bệnh cho tôi chứ? Vợ của ta đâu, mau mở cửa ra cho thoáng để bác sĩ khám bệnh cho ta nào

– Bệnh của ngươi nguy hiểm lắm, không có thuốc nào chữa được, ta cũng dành bó tay. Đó là bệnh tráo trở, độc ác, đang ở thời kì phát bệnh nặng.

Nói đoạn bác sĩ bay thẳng. Vợ chồng nhà Sói tức giận sùi bọt mép, mắt trợn ngược nằm vật ra giường. Căn bệnh độc ác, nham hiểm đang lên cơn hành hạ vợ chồng nhà Sói.

Xem thêm